Chương 271: Giống như cậu bé cũng có mẹ ở bên
Cùng đắp chăn nhỏ, kể chuyện xưa đi vào giấc ngủ.
Bạch Táp nhìn Nguyên Cửu một lát, nhìn giường trống rỗng của Lị Lị một lát, im lặng lấy áo choàng màu trắng kia ra, làm chăn nhỏ đắp lên người.
Làm như vậy, giống như cậu bé cũng có mẹ ở bên.
Ban ngày đám trẻ quá hưng phấn, lúc này đều hơi mệt mỏi, rất nhanh đã tiến vào trong mộng đẹp, bao gồm Hứa Thu.
Cô vốn tưởng rằng mình sẽ kích động đến mức không ngủ được, kết quả dính vào gối đầu, tiếng hít thở của cô chậm rãi nhẹ lại, nhà trẻ quay về yên tĩnh lần nữa.
Ngọn đèn màu vàng sáng lên chậm rãi ảm đạm, chỉ có ánh đèn ở viện nghiên cứu vẫn lập lòe, có người máy đi tới đi lui ở hành lang tuần tra bên trong.
Ngôn Đông đặt máu dưới kính hiển vi, làm đủ loại phân tích sinh vật.
Trong cơ thể con vẹt này còn có máu của sinh vật khác, một con chim hỗn huyết chính cống, có lẽ lần này cảm xúc của cậu bé quá mức kích động hơn nữa chịu nguy hiểm xong, gen nào đó trong cơ thể xảy ra dị biến, dẫn tới gen luôn ẩn giấu trong gen từ tính ẩn chuyển sang tính hiện.
Phản ứng bình thường trong quá trình lớn lên của đứa bé, tuy là trường hợp tương đối hiếm thấy, nhưng không đáng giá để Ngôn Đông kinh hãi.
Ngay lúc này Ngôn Đông chú ý tới giọt máu rơi trên đất, máu đã đọng lại từ màu đỏ tươi biến thành màu đỏ sậm như rượu vang, nếu anh nhớ không nhầm mà nói, máu này là của Hứa Thu.
Ngôn Đông đều làm rút máu kiểm tra cho mỗi đứa bé trong nhà trẻ, mỗi người trong nhà trẻ này đều rất đặc biệt, nhưng mà mọi người đều đặc biệt, Ngôn Đông lập tức cảm thấy không có gì hiếm lạ.
Anh chưa làm kiểm tra liên quan cho người lớn như Hứa Thu.
Nghĩ tới nhân loại thường xuyên khiến anh sinh ra một ít cảm giác đặc biệt, Ngôn Đông cẩn thận quỳ gối trên đất, sau đó dùng mảnh kính cùng với thiết bị khác lấy mẫu máu đã khô kia.
Máy móc trong phòng thí nghiệm, trong khoảng thời gian này Ngôn Đông đã dùng tương đối thuần thục làm xong kiểm tra, bóc một lớp giấy gói kẹo ra nhét kẹo vào trong miệng, bổ sung năng lượng thiếu hụt vì làm việc quá độ.
Máy móc cần thời gian nhất định, đợi đến khi kẹo sữa trong miệng con thỏ trắng to hơi hòa tan, cuối cùng trên màn hình tản ra tia sáng màu lam cũng xuất hiện số liệu liên quan.
Độ tinh khiết của gen 100%.
Người đàn ông cởi kính trên mũi mình xuống, dùng sức xoa đôi mắt của mình, sau đó nỗ lực vỗ mặt mình lần nữa.
Không phải 0%, cũng không phải 10%, mà là hàng thật giá thật 100%.
Vui đùa gì vậy?
Sao có thể có nhân loại mức độ tinh khiết của gen 100%, cho dù là thông qua các loại ống nghiệm đào tạo ra như anh, nhân loại từng tinh luyện cũng chỉ miễn cưỡng đạt tới gen nhân loại 80%.
Vậy 20% không phải máu nhân loại cũng đã là vô cùng thuần khiết, ngoại trừ thỏ Bắc Cực ra thì không còn giống loài dư thừa.
Không giống 40 tên cướp hamster kia, từ màu lông của bọn họ cho tới đặc thù của các loại khí quan có thể thấy, toàn bộ là hỗn huyết thấp kém.
Thời đại hiện giờ, trên các tinh cầu đều có hỗn huyết, có khả năng bọn họ không có cách nào duy trì hình thái nhân loại, còn có một ít chỉ có thể duy trì hình thái nhân loại, không thể biến hóa ra hình thú khác.
Nhưng mà loại này, không đại biểu bọn họ chính là nhân loại thuần khiết, trái ngược lại, là vì máu trong cơ thể bọn họ quá tạp, cho nên tổ hợp lại quá mức bình thường.
Loại này là gen cấp thấp, nhìn thấy giống loài thuần huyết như bọn họ thì sẽ sinh ra lòng thần phục.
Chắc chắn là máy móc có trục trặc.
Ngôn Đông tuyệt đối không tin chỉ số trên máy móc, anh trực tiếp hủy máy này đi, sau đó dùng số liệu liên quan tự mình làm lại một cái khác.
Lúc này số liệu hiện ra xong, con thỏ to cắn ngón tay mình một cái, trên ngón tay hiện rõ dấu răng, còn rất đau.
Thật sự là mức độ tinh khiết của gen 100%!
Sao một nhân loại có giá trị nghiên cứu, còn thuần chủng như vậy xuất hiện ở nơi này?
Thành viên của viện nghiên cứu chắc chắn sẽ cam tâm tình nguyện.
Đợi một lát, viện nghiên cứu…
Trong khoảng thời gian tới nơi này, trong đầu Ngôn Đông thường xuyên xuất hiện mảnh nhỏ ký ức.
Nhưng mà bọn nó đều không nối liền nhau, cho nên anh không thể thu hoạch được tin tức chân chính.
Anh nhớ lại tên của mình, không phải tiến sĩ D gì đó, mà tên là Ngôn Đông, Ngôn trong ngôn ngữ, Đông trong mùa đông.