Chương 270: Tim thằng bé đập thật nhanh
Đối với loại chuyện nhỏ này biểu hiện của Hứa Thu vô cùng phối hợp.
Nhưng mà khi trợ giúp con vẹt nhỏ nằm trên giường to, con vẹt có chút mất khống chế, đứa bé sắt thép hóa bộ phận lông chim đứng gần Hứa Thu, lông chim không cẩn thận cứa vào người cô.
…
Nguyên Cửu được nâng đến viện nghiên cứu xong, đột nhiên lại biến trở về dáng vẻ ban đầu.
Cậu bé tràn ngập khí phách kêu hai tiếng nói: “Bây giờ em đã biến trở về, em đã khỏe hơn.”
Cho nên hiện giờ cậu bé không cần phải làm kiểm tra gì đó nữa.
Con chim nhỏ nghịch ngợm hay gây sự vỗ cánh, muốn nhảy từ trên giường xuống dưới, nhưng bị Hứa Thu đè lại.
“Hiện giờ nhìn như không có vấn đề gì, nhưng nói không chừng bị thương bên trong, làm xong kiểm tra hãy đi.”
Ngôn Đông lấy một cái hộp ra, sau đó mở hộp, bên trong là một tấm vải đen nhìn căng phồng.
Sau đó được đối phương kéo ra, ngón tay của người đàn ông thon dài kéo tấm vải đen.
Ừm, nó không giống một cuộn tranh được trải ra và cố định ở phía trên, đều là các loại ống tiêm, có lớn có bé, thô to giống như bút lông, cỡ ba ngón tay của Hứa Thu, ba ngón tay chụm vào thô như thế, ống tiêm này tiêm xuống mạng của nó có còn hay không.
Kim tiêm lấp lóe tia sáng, thoạt nhìn lạnh lẽo dọa người.
Hứa Thu đè con chim nhỏ có thể nghe thấy được tiếng tim đập kịch liệt, đập to như đánh trống.
“Sao lại thế này, tim thằng bé đập thật nhanh.”
Đôi mắt như hạt đậu của Nguyên Cửu rưng rưng, nó bị kim tiêm lóe sáng kia dọa sợ.
Nhưng mà nam tử hán đổ máu không đổ lệ, ở trước mặt Hứa Thu, nó chỉ có thể phát run nhắm mắt lại.
Cũng may Ngôn Đông tiêm quen tay, cắm kim tiêm một lát Hứa Thu buông tay ra.
“Xong.”
Ngôn Đông dùng ống tiêm nhỏ nhất, lấy một chút máu.
Trong đôi mắt Hứa Thu lộ vẻ sầu lo: “Có cần nghe nhịp tim của nó hay không.”
Người đàn ông liếc mắt một cái: “Không sao, cậu bé rất khỏe mạnh.”
“Đúng vậy, em rất khỏe mạnh, hiệu trưởng cô đừng lo lắng, lúc trước là vì em trưởng thành, đói bụng, trong lúc nhất thời mới đói choáng váng.”
Lúc này Nguyên Cửu vô cùng phối hợp với lời nói của Ngôn Đông, tuy rút máu lúc trước không đau, nhưng ít đi một lần dùng kim tiêm vẫn tốt hơn.
“Được rồi, vậy chúng ta đi ra ngoài ăn chút gì đó đi.”
Hứa Thu vươn tay qua, con chim nhỏ đáng yêu đi về trước một bước, hai chân nhỏ giẫm lên lòng bàn tay trắng nõn của cô.
Cô quay đầu nói với Ngôn Đông: “Phần còn lại làm phiền anh, thù lao tôi sẽ bảo người đưa tới.”
Nguyên Cửu biến trở về một hơi ăn ba phần, không biết có phải vì rút máu hay không, nó ăn xong là ngáp.
Vốn dĩ khi tới lúc này, Hứa Thu đều bảo Nguyên Cửu đi lại một lát.
Dù sao sau khi ăn xong trăm chạy bộ, sống đến 99 tuổi.
Nhưng lần này Nguyên Cửu mệt mỏi, vậy nghỉ ngơi sớm một chút.
Nhưng mà vẫn phải làm vệ sinh cá nhân, Hứa Thu dẫn theo Nguyên Cửu đến phòng rửa mặt, mở vòi nước đổ đầy nước vào chén nhỏ của Nguyên Cửu.
Theo khoa học kỹ thuật của nhà trẻ bọn họ không ngừng tăng lên, toàn bộ bàn chải đánh răng đều từ nhân công biến thành phiên bản chạy bằng điện.
Cô dùng ngón trỏ và ngón cái thật cẩn thận kẹp bàn chải điện nhỏ kia, trực tiếp nhét vào trong miệng Nguyên Cửu, để nó tự nhẹ nhàng cọ xát hai phút.
“Há miệng.”
“Súc miệng.”
“Nhổ nước ra.”
Có Hứa Thu ra lệnh, Nguyên Cửu nhắm mắt lại đều thuận lợi hoàn thành động tác đánh răng rửa mặt.
Đợi nó được đặt lên giường mềm như bông, “con vẹt nhỏ” đã mệt đến mức ngáp một cái ngủ mất.
Hai đứa bé khác đều vô cùng hâm mộ nhìn cảnh tượng như vậy, Hứa Thu dựng thẳng ngón tay lên:
“Xuỵt, động tác của mọi người nhẹ một chút, để em ấy nghỉ ngơi.”
Nếu nhà trẻ có đứa bé cơ thể không thoải mái, đều nhận được ưu đãi trong lúc sinh bệnh.
Đứa bé khác không có gì ghen tị.
Được rồi, còn là siêu cấp hâm mộ.
Bé Hồ Ly nhìn con chim ngốc nào đó ngủ ngon đến chảy nước bọt, cảm thấy mình rất hâm mộ.
Đứa bé khác dù ít dù nhiều đều có thay đổi, chỉ có cô bé ngoại trừ béo hơn một chút, hình như không có bất cứ dấu hiệu sắp lớn nào.
Tuy lúc trước rụng răng, nhưng là bị đâm rụng, không tốt một chút nào.
Chỉ có điều phiền não của đứa bé tới nhanh, đi cũng nhanh, cô bé nhanh chóng nhớ tới mình còn có mẹ ở phòng bên cạnh, Lị Lị nhảy xuống khỏi giường của mình:
“Tớ đến phòng bên cạnh ngủ với mẹ, hôm nay cậu ngủ cùng Nguyên Cửu đi.”
Cô bé muốn mẹ cũng mát xa cho mình!