Chương 305: Vì sao cậu ấy không đi
Sau khi rửa sạch sẽ, cô bé sẽ đứng bên cạnh đứa bé khác:
“Không phải không phải chứ lá gan của các cậu nhỏ như vậy, tắm đều không rửa sạch, xoa bọt xà phòng rất vui, nếu không phải vì đi học, còn lâu tớ mới tắm nhanh như vậy.”
Cô ấy đẩy đồng bọn nhỏ mình mới kết bạn:
“Đa Mỹ Mỹ, cậu có đi hay không, cậu không đi sau này tớ không chơi với cậu nữa, tớ không chơi với đứa bé ở dơ. Nếu đi lát nữa tớ sẽ cho cậu đồ ăn vặt tớ tàng trữ được.”
Cà rốt và cây gậy, mềm cứng đều sử dụng, cô bé run rẩy bước đi.
Sau khi đi ra, cô bé rất thơm.
Tuy cánh tay của máy móc xa lạ này, thoạt nhìn có chút dọa người, nhưng thật sự không bị sặc nước, không phải đùa dai ấn cô bé vào trong, sau khi tắm sạch sẽ bộ lông trên người xõa tung, ngửi còn thơm ngào ngạt, chỗ luôn phát ngứa không còn ngứa, chưa từng thoải mái như vậy.
Bé Hồ Ly đi tới bên cạnh bể, chỉ vào đáy bể: “Cậu nhìn xem, còn không tắm rửa, phía dưới bể đều là sâu rơi từ trên người cậu ra.”
Bên lớp lá cũng như vậy, cho dù là Châu Nương, Do Vũ, động tác xuống nước của hai đứa bé đều rất nhanh, hơn nửa tư thế tuyệt đẹp.
Châu Nương nhảy ở trong bể nước, Do Vũ nhảy vào bể có bọt biển, vừa vặn đánh yểm trợ cho cái đuôi nhân ngư của cậu bé.
Bạch Táp vẫn là người không thích nước lắm, có đứa bé chỉ vào cậu bé.
“Vì sao cậu ấy không đi?”
Giáo viên cuộc sống cười tủm tỉm: “Nếu em có thể sạch sẽ giống như em ấy, trắng tinh, vậy thì cũng được.”
Rõ ràng là Bạch Táp có cùng nhau tham gia lao động, nhưng tốc độ của cậu bé rất nhanh, đám bụi rơi xuống đều không dính vào người cậu bé.
“Chỗ chúng ta có máy kiểm tra, kiểm tra mức độ sạch sẽ của cơ thể, chỉ cần đạt tới 95% mức độ sạch sẽ, thì có thể không cần tắm rửa.”
Sau khi tắm rửa sạch sẽ đứa bé nào đó vung vẩy bọt nước trên người mình, đi tới trước mặt máy móc.
[99/100, tắm rất sạch sẽ, nhớ rõ phải lau khô bọt nước, giỏi quá, đủ tư cách.]
Châu Nương nghĩ tới dáng vẻ tràn ngập đắc ý của Nguyên Cửu trong trí nhớ, học biểu cảm của con chim ngốc kia ưỡn ngực đi ra ngoài.
Đứa bé chưa tắm sạch đi tới phía trước.
[35/100, ồ, đây là đứa bé dơ từ đâu tới thế, sâu thích nhất đứa bé dơ như em, chúng nó sẽ làm tổ trên người em, không đạt tiêu chuẩn!]
Không có đứa bé nào thích mình biến thành tổ sâu, không thích mình bị đánh giá là đứa bé dơ.
Thực ra có nhiều lúc, lòng tự trọng của đám trẻ đều cao hơn người lớn nhiều.
Một đứa bé đi tới, hai đứa bé đi tới, đám trẻ còn lại đều tiến lên thể nghiệm loại vui sướng tắm rửa sạch sẽ này.
Trong tình huống không cạo sạch lông, ý kiến của Hứa Thu là không cần cạo trụi lông của đám trẻ, nhưng có thể tạo kiểu tóc cho đám trẻ.
Chủ yếu là lợi dụng khi tắm nỗ lực dùng các loại bàn chải cọ rửa cọ vết bẩn trên người đám trẻ, bôi các loại thuốc không có độc tính cực mạnh, khiến bộ lông xù xù trở nên sạch sẽ.
Còn có một số đứa bé không phải lông xù, càng dễ xử lý.
Suy nghĩ tới có khả năng sau này nhà trẻ sẽ tuyển sinh nhiều hơn, Hứa Thu xây dựng thêm nhà tắm to khoảng 20 vách ngăn nhỏ suốt đêm.
Có thể rửa cho 20 đứa bé, nếu chen lách cùng một chỗ, 40 đứa cũng đủ.
Đám trẻ này tốn khoảng ba tiếng, mới tắm rửa sạch sẽ.
Bọn họ ở bên này xếp hàng tắm rửa, tắm xong đến xếp hàng nhận quần áo ở cửa sổ.
Mỗi đứa bé tắm rửa sạch sẽ xong, toàn bộ đều tiến vào phòng bên cạnh nhận quần áo mới.
Thời đại này làm ra khoa học kỹ thuật mới, tự động làm quần áo.
Chính là bạn tiến vào trong phòng bên cạnh, sau đó máy móc sẽ làm quần áo vừa với người bạn.
Vải vóc thì do chủ nhân của máy móc cung cấp, đều là quần áo vừa người, khoảng một phút là làm xong.
Luận về mức độ mỹ quan mà nói, thành phẩm của máy móc này chẳng ra sao.
Nhưng đối với đám trẻ khó có thể có được quần áo mới mà nói, có quần áo mới còn vui hơn sau khi bọn họ tắm xong thì nhận được kẹo.
Ngoại trừ quần áo, đám trẻ còn được nhận đồng phục của nhà trẻ.
Đồng phục của nhà trẻ là thiết kế đặc biệt, đối với đứa bé cơ thể tương đối mềm mại mà nói, cũng tuyệt đối không cảm thấy tầng quần áo bên trong thô ráp.
Tầng bên ngoài thì chắc chắn, đám trẻ lăn lê bò lết kiểu gì đều không làm hỏng quần áo.