Chương 306: Sau này mỗi ngày đều phải mặc đi học
Ngày đầu tiên khai giảng mới, khi sáng đám trẻ mang theo dụng cụ lao động đi học, khi trở về mang theo càng nhiều đồ hơn.
Khiến người ta chú ý chính là, trên người bọn họ là quần áo mới!
Chậu rửa mặt, thùng, còn có quần áo cũ của đám trẻ.
Khi đám trẻ này trở về, ngoại trừ gia cảnh tốt bình thường là đứa bé sạch sẽ ra, rất nhiều đứa bé khiến cha mẹ ruột đều không nhận ra.
Đứa bé trắng nõn sạch sẽ này là con nhà bọn họ sao?
“Đây là đồng phục của nhà trẻ bọn con, sau này mỗi ngày đều phải mặc đi học!”
Đám trẻ về đến nhà, ríu rít khoe khoang với phụ huynh của mình.
Cho dù đám phụ huynh không biết gì về nguyên liệu, nhìn thấy quần áo mặc trên người con nhà mình cũng biết là nguyên liệu tốt, chẳng lẽ nhà trẻ này buôn bán lỗ vốn?
Đám trẻ nói:
“Cô giáo nói, quần áo này là tượng trưng cho nhà trẻ của bọn con, đại biểu cho vinh dự của bọn con cột vào với vinh dự của nhà trẻ. Dáng vẻ như vậy chúng con có tiền đồ, mọi người sẽ biết bọn con là học sinh nhà trẻ.
Đám trẻ còn nói:
“Sau này không mặc đồng phục, không thể tiến vào cổng trường. Giáo viên còn nói phải giữ quần áo sạch sẽ, không thì sẽ bị trừ điểm. Mẹ, mẹ mau giặt sạch quần áo cho con, sáng ngày mai con còn phải mặc.”
Muốn giữ bộ đồ này sạch sẽ chắc chắn không thể, nhưng mà đứa bé vất vả lắm mới đăng ký được học nhà trẻ.
Một bộ đồ sạch sẽ, trắng tinh, ở trong căn nhà nhỏ dơ bẩn tối tăm nhìn không hợp nhau như vậy.
Người mẹ im lặng một lát, thu dọn căn phòng ra một chỗ sạch sẽ, bảo cha cầm lấy xẻng đập rơi hết những con sâu trên tường xuống.
Còn dùng mảnh gỗ sạch sẽ, làm giường nhỏ.
Trước đây bọn họ không cảm thấy hoàn cảnh này có gì không đúng, nhưng mà khi đứa bé thay đổi, trong lòng bọn họ hiện lên tư vị không phải.
Người có thể tìm cách cho con đi học, dù không giỏi diễn đạt nhưng vẫn yêu thương con mình.
Bọn họ nghĩ biện pháp, để ra một không gian nhỏ sạch sẽ cho con mình, như vậy mới xứng với quần áo mới của con.
…
Nhà trẻ đệ nhị vũ trụ khai giảng, khiến hẻm nhỏ vốn hắc ám có thêm phong cảnh rực rỡ.
Buổi sáng mỗi ngày, khoác cặp sách, mặc đồng phục trắng tinh, bé gái tết bím tóc chỉnh tề, bé trai thì cắt tóc cũng rất chỉnh tề tràn ngập phấn chấn, chia làm hai đội ngũ, từ ngõ nhỏ đi tới kiến trúc màu sắc rực rỡ kia.
Chạng vạng mỗi ngày bọn họ ở dưới ráng màu, lại bước chỉnh tề đi trở về nhà mình.
Vì đảm bảo an toàn của đám trẻ, Hứa Thu thêm cho người máy trong nhà trẻ trình tự hộ tống.
Mỗi ngày sau khi tan học, có thể tới đón đứa bé thì để bọn họ đón đi, không thể thì toàn bộ xếp hàng ngay ngắn.
Sau đó đám trẻ mặc quần áo màu sắc rực rỡ, đội mũ đỏ và mũ màu vàng, người dẫn đầu còn giơ cờ đỏ nhỏ, được người máy bảo vệ mạnh mẽ hộ tống, tràn ngập tinh thần đi học và về nhà.
Ở ngõ nhỏ luôn đen như mực, đám trẻ hoạt bát này lập tức biến thành đường phong cảnh rực rỡ.
Mới đầu phụ huynh không quá yên tâm con mình về nhà, còn đi theo sau đám trẻ một khoảng thời gian, lúc này mới yên tâm làm công việc của mình.
Tuy bọn họ kiếm không được nhiều tiền, nhưng mà có thể cố gắng khiến cuộc sống của mình trở nên tốt hơn một chút.
Các cha mẹ có tay nghề cao đã mang một số vật liệu không ai cần tư nơi làm việc về, tự sơn lấy chúng nó, sau đó nhặt những tấm ván gỗ ở công trường, sửa nhà mình lại một lần nữa, bề ngoài cũng được quét sơn.
Nhà mới xinh đẹp này có vẻ không hợp ở giữa phố đen, dễ thấy như vậy.
Trên đỉnh ngôi nhà còn cắm một lá cờ đỏ, phía trên lá cờ dùng bút pháp non nớt vẽ một hình vẽ, đó là dấu hiệu của nhà trẻ, ngoại trừ hoa văn hơi khác một chút ra, lá cờ nhỏ giống y như đúc lá cờ bên ngoài nhà trẻ.
Lá cờ đỏ thắm và lá cờ nhỏ màu đỏ đối diện cách một đường phố không xa không gần, lập tức hấp dẫn ánh mắt đứa bé khác.
Đám trẻ dùng giọng nói mềm như bông nói: “Mẹ, con cũng muốn lá cờ nhỏ.”
“Cha, con muốn làm cái to hơn.”
Bề ngoài của một số ngôi nhà được lặng lẽ lau chùi, và những đứa trẻ đi học ở nhà trẻ đệ nhị vũ trụ đều làm theo và cắm những lá cờ đỏ nhỏ.