Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 313 - Chương 313. Cho Dù Là Nghỉ Cũng Không Thể Chơi Điên Cuồng Như Vậy

Chương 313. Cho dù là nghỉ cũng không thể chơi điên cuồng như vậy Chương 313. Cho dù là nghỉ cũng không thể chơi điên cuồng như vậy

Chương 313: Cho dù là nghỉ cũng không thể chơi điên cuồng như vậy

Đám trẻ thì vui vẻ, Hứa Thu thì nhìn đến kinh hồn táng đảm.

“Chậm một chút chậm một chút, cẩn thận ngã gãy cổ.”

Hứa Thu hung dữ nói:

“Nếu các em bị thương cánh tay chân còn có thể cứu được, gãy cổ, người chết không thể sống lại, các em mới bao nhiêu tuổi, có nhiều chuyện chưa từng nếm thử như vậy, đã không muốn sống nữa rồi sao!”

Cô cầm gậy trượt của mình, chỉ mặt đất bên cạnh.

“Lúc này còn chưa học được đã muốn chạy trước, từng bước một không được phép làm bừa.”

“Lị Lị, em bị phạt nửa ngày, từ giờ trở đi đến trước khi ăn cơm, chỉ có thể đứng ở chỗ này, không được phép nhúc nhích.”

Lị Lị chính là dũng sĩ suýt nữa bị vặn gãy cổ, cô bé thấy Hứa Thu nổi giận, ngoan ngoãn nói rất xin lỗi, sau đó ủ rũ cụp đuôi đứng bên cạnh Hứa Thu, trong mắt lộ ra biểu cảm áy náy.

“Cho dù là nghỉ cũng không thể chơi điên cuồng như vậy.”

Trưa hôm đó, Hứa Thu đã thu hết trang bị trượt băng của đám trẻ.

Cô nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy quá phóng túng đám trẻ này cũng không phải là chuyện tốt gì.

Ba ngày trước kỳ nghỉ đều nghỉ ngơi, Hứa Thu không giao thêm bất kỳ bài tập về nhà nào cho đám học sinh mới, ngoại trừ cứ ba ngày một lần viết nhật ký.

Dù sao những đứa bé đó không chỉ phải học tập, còn phải giúp đỡ chiếu cố trong nhà.

Hiện giờ là mùa đông, rất nhiều người không có cách nào đi ra ngoài làm việc, nguồn thu nhập giảm xuống, nhưng mùa đông chi ra lại không ngừng tăng lên, những đứa bé choai choai về đến nhà cũng có thể dùng khoảng thời gian này làm rất nhiều việc.

Nhưng mà là đám trẻ của nhà trẻ đệ nhất, đương nhiên phải có cuộc sống khác biệt với nhà trẻ đệ nhị vũ trụ.

“Từ hôm nay trở đi, mọi người phải nỗ lực làm việc, sau đó có thể thông qua làm việc kiếm điểm lao động, đổi lấy thời gian vui chơi.”

Đã không còn đám cướp hamster, chương trình học của lớp ngoại khóa giảm đi không ít.

Mùa đông này lại dài như vậy, Hứa Thu phải tìm chút việc làm có ý nghĩa cho đứa bé.

Cô đẩy một chiếc xe từ trong xưởng sản xuất ra, sau đó vòng trở về lại đẩy một chiếc xe khác xuống.

Phía trên xe có một cái thùng to giống như thùng chứa sơn, cao cao, cao tới tận bả vai Hứa Thu.

Bên cạnh thùng to là một cái rương, bên trong có ngô, củ mài, còn có khoai tây.

“Bây giờ bắt đầu chia đội.”

Hứa Thu thổi còi.

“Bắt đầu rút thăm, chia làm đội đỏ và đội lam.”

Hứa Thu thường xuyên làm hoạt động thi đua như vậy với nhà trẻ, đám trẻ vô cùng thuần thục hoàn thành hoạt động rút thăm, sau đó xếp thành hai hàng.

“Đây là công cụ làm việc của các em.”

Tuy đám trẻ rất có năng lực, nhưng lần nào Hứa Thu cũng sắp xếp người máy trí năng hóa mức độ cao dẫn đầu cho đám trẻ.

“Mỗi người đều có loa nhỏ, có thể ghi âm, sẽ liên tục truyền phát tin khi đi ra ngoài bán, đợi đến trước cơm trưa thì trở về, đội bán nhiều nhất lấy được giải xuất sắc, hai đội đều bán được hết, đội nào trở về trước thì đội đó là đội xuất sắc. Đội thắng có được khen thưởng rất phong phú.”

Hứa Thu bày tỏ với đám trẻ lần nữa:

“Lát nữa sẽ có người phụ trách dẫn đầu các em, các em thì phụ trách tuyên truyền lấy tiền và quảng cáo, có thể giúp chuyển hàng hóa, không thể cưỡng ép người khác mua sắm, không thể chơi xấu.”

“Trên máy móc đều có thời gian theo dõi, hôm nay cô sẽ không đi ra ngoài, nhưng cô sẽ tiếp tục theo dõi mọi người.”

Dưới dẫn dắt của người máy, đám trẻ vui vẻ xuất phát.

Thế giới vốn yên tĩnh vang lên tiếng loa, là đám trẻ lục tục quảng cáo.

Giọng nói trong trẻo vang vọng trong gió tuyết.

[Mẹ con muốn ăn củ mài nướng, củ mài nướng rất ngọt, còn to.]

[Mẹ mua ngô nướng cho con, mua đội đỏ, vừa thơm vừa ngọt, chúng con còn có khoai tây nướng, cay mặn ngọt đều đủ, nhớ mua của Lị Lị.]

Chỗ đám Hứa Thu ở, thực ra ở giữa đường phố, cách khu nhà giàu có không xa, cách phố đen cũng rất gần.

Dưới kiến nghị của Hứa Thu, bọn họ lấy căn nhà này là khởi điểm, tự mình đi tìm khách hàng tiềm năng, tiến hành tuyên truyền và bán.

Lị Lị và Bố Bố vừa vặn phân tới hai phân đội nhỏ.

Lị Lị nói:

“Tớ cảm thấy chúng ta nên đến khu vực người có tiền sống, bọn họ sẽ bỏ tiền mua sắm, một người có thể mua được rất nhiều. Đến lúc đó bán hết chúng ta có thể trở về.”

Lị Lị vô cùng hoạt bát hiếu động, còn có Bạch Táp kiên trì với các loại huấn luyện, thường xuyên thay phiên bá chiếm hình ảnh trên vòng tay vận động của Hứa Thu.

Bình Luận (0)
Comment