Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 323 - Chương 323. Hai Người Là

Chương 323. Hai người là Chương 323. Hai người là

Chương 323: Hai người là

Suất nhà trẻ bên khu Thượng Đông có hạn, còn khó chen vào, Anh Anh vừa đến tuổi, trong nhà mới đưa cô bé tới bên nhà trẻ đệ nhị.

Khi nhìn thấy người đàn ông này, Mộc Chức lùi về sau mấy bước.

Mèo ăn cá, chó ăn thịt, chim chóc ăn côn trùng nhỏ.

Tuy Mộc Chức cũng ăn sâu, nhưng cô bé cũng là côn trùng, rất sợ chim.

Nguyên Cửu cô bé không sợ, nhưng chú trẻ tuổi trước mặt trông thật hung dữ!

Nhìn thấy cô bé sợ tới mức lùi về sau mấy bước, người đàn ông nhếch miệng, cố gắng nở nụ cười dịu dàng:

“Hai người là?”

Mộc Chức trực tiếp trốn phía sau bé Hồ Ly Lị Lị, run lẩy bẩy.

“Chúng cháu là bạn học trong nhà trẻ của Anh Anh.”

“Cháu là Nguyên Cửu!”

Con vẹt nhỏ vốn đứng trên đầu bé Hồ Ly, lúc này kích động vỗ cánh mình mấy cái.

Cô bé chạy ra nói:

“Bọn họ là bạn học của em, Mộc Chức cậu đừng sợ, anh trai tớ không phải là kẻ xấu, anh ấy là người tốt.”

Con người có bản năng bài xích đối với sinh vật thiên địch của mình, đối với người trong chuỗi đồ ăn của mình thì thích theo bản năng.

Đương nhiên rồi, mọi người đều là người, bọn họ không ăn người.

Anh Anh không thích bé Hồ Ly Lị Lị lắm, nhưng cô bé rất thích Mộc Chức.

Cô bé là cô gái nhỏ rất hấp tấp, nhưng mà Anh Anh siêu thích cô bé ngoan ngoãn đáng yêu.

“Anh, anh mau vào đi, ở nơi này sẽ dọa người ta sợ.”

Anh Anh vỗ bộ ngực: “Anh tớ nhìn hung dữ một chút, nhưng con gái vừa khóc là anh ấy sẽ không có biện pháp, đừng sợ anh ấy.”

“Các cậu có muốn tiến vào ngồi hay không? Nhà tớ rất ấm áp.”

Bên trong nhà bọn họ khắp nơi đều là các loại lông chim làm đệm, thảm xù lông, độ ấm giống như thiết bị sưởi ấm, rất ấm áp.

Mộc Chức lắc đầu: “Không cần, chúng tớ không vào đâu.”

Anh Anh hỏi: “Các cậu tìm tớ có chuyện gì sao?”

Nhìn thấy cô bé trước mắt thân thiện như vậy, đám nhóc tôi một câu cậu một câu nói:

“Chúng tớ muốn mượn điện thoại nhà cậu một lát.”

“Hôm nay chúng tớ bán khoai lang nướng ngô nướng, ăn rất ngon, cậu có muốn ăn thử không?”

Anh Anh nói: Nhưng mà tớ không thích ăn cỏ.”

Cô bé là động vật ăn thịt, không ăn chay.

Cô bé nghĩ một lát: “Nếu không đắt mà nói, tớ bỏ tiền mời các cậu ăn.”

“Được.”

“Không được.”

“Hiệu trưởng nói, bán đồ ăn, là phải bán cho người cần.”

Người nói những lời này là Châu Nương nghe thấy động tĩnh, cũng cố gắng chen lên.

Anh Anh nói: “Vậy tớ mua khoai lang đỏ, tớ mua cho mẹ tớ cũng được đúng không.”

Cô bé cười giải thích: “Tớ không ăn chay, mẹ tớ rất thích ăn.”

Nhà Anh Anh đều là ưng, nhưng mẹ cô bé là bồ câu, rất dịu dàng.

Vì thế đám trẻ kéo hai xe con tới, thuần thục báo giá.

Thực ra có thể mua nhiều hơn, nhưng túi tiền của Anh Anh có hạn, không giúp được đồng bọn nhỏ của mình nhiều.

Người đàn ông trẻ tuổi vốn đi ra ngoài không biết đứng ra từ lúc nào: “Lấy mười củ khoai lang đỏ to, lại lấy mười bắp ngô, còn có mười củ khoai tây nướng, thêm mười phần củ mài đi.”

Anh ta nghe nói nhà trẻ mới của Anh Anh có nhiều đứa bé trong nhà nghèo, nghe nói còn có mấy đứa bé không cha không mẹ nghèo khó, ở dưới thời tiết tệ như vậy, đám trẻ còn nhỏ tuổi đã ra ngoài mưu sinh, cũng không dễ dàng.

Người đàn ông nhìn bé trai diện mạo đáng yêu: “Chú mua cho đồng nghiệp của mình ăn, ăn thứ này chống đói.”

Nếu có thể, thực ra anh ta muốn làm bánh mì nướng giòn.

Nhưng anh ta không có tiền, ăn tết các loại tiền thưởng và tiền lương đều chưa lấy được, vì mua quà cho em gái nhỏ cha mẹ trong nhà, tiền đã tiêu gần hết, số tiền còn lại trong tay anh ta chỉ có thể mua chút đồ như vậy.

Đột nhiên có đơn hàng lớn khiến đám trẻ vui vẻ muốn chết, lập tức bắt đầu bận rộn:

“Chúng cháu sẽ nướng ngay, cần một chút thời gian mong chú đợi một lát.”

Nướng sẵn đã được gói lại hết, sau đó đưa cho anh trai Anh Anh.

Hứa Thu chỉ dạy dỗ thích hợp cho đám trẻ, không phải thật sự để đám trẻ kiếm tiền lớn gì đó, chuẩn bị đồ cho bọn họ cũng không nhiều lắm, tồn kho trong xe con lập tức giảm xuống một phần tư.

Nhưng mà bọn họ có hai xe con, còn bảy phần tám cần bán.

Tuy trông có vẻ hung dữ, nhưng mà anh trai Anh Anh tốt ngoài ý muốn lấy đồ ăn tới tay, tự mình cắn một miếng.

Anh ta không thích ăn mấy thứ này, nhưng mấy thứ này ngon ngoài dự kiến của anh ta.

Cho dù không vì giúp đỡ, chỉ vì giả cá và phẩm chất, mua cũng là bọn họ chiếm tiện nghi.

Bình Luận (0)
Comment