Chương 333: Buổi tối còn có bữa ăn khuya
Vì tránh để đám trẻ đi nhầm đường, trợ thủ người máy dày công tính toán ra tuyến đường thích hợp, đây là chức năng chúng nó vốn đã có, cho nên Hứa Thu chỉ lợi dụng thời gian chuẩn bị lúc trước lưu thông tin liên quan vào.
Đều không cần cô nhập từng cái, trực tiếp điều động cơ sở dữ liệu bên nhà trẻ, copy paste là xong.
Hứa Thu còn chuẩn bị tờ giấy nhỏ cho đám trẻ:
“Nếu các em gõ cửa xong không có người mở cửa, thì nhanh chóng đến nhà người kế tiếp, đồ còn thừa sẽ để lại làm bữa tối cho các em. Mọi người đừng ăn quá nhiều, buổi tối còn có bữa ăn khuya.”
Dưới thời tiết lạnh như vậy chạy ở bên ngoài, sẽ tiêu hao thể lực.
Dù sao cho dù ăn mặc ấm áp, nhiệt lượng trên người cũng nhanh chóng tiêu hao.
Đám trẻ gõ cửa hộ đầu tiên.
Giống như Đinh Đinh Đông Đông, là một đôi song sinh.
Nhưng mà Đinh Đinh Đông Đông là anh em trai song sinh, cặp song sinh này là một bé trai và một bé gái.
Hơn nữa hai bọn họ có nhiều điểm không giống Đinh Đinh Đông Đông, Đinh Đinh Đông Đông lớn lên trông giống nhau, cặp song sinh này ngoài diện mạo không có gì tương tự.
Anh trai thì cao gầy, em gái thì mượt mà thấp bé.
Đương nhiên là khi hai bọn họ tiến vào nhà trẻ, thực ra đều gầy thành da bọc xương, nhưng em gái rất giỏi ăn, ở nhà trẻ mấy tháng gương mặt đã đẫy đà hơn.
Không giống anh trai, rõ ràng là ăn nhiều hơn em gái nhiều, trong bụng lại giống như có động đen, vẫn là gương mặt nhỏ dài.
Có lẽ vì anh trai là một con hồ ly, mà em gái là một con mèo màu quýt, hồ ly đều lớn lên cằm nhỏ, rất đẹp.
Hai anh em mở cửa cho bọn họ là học sinh nghèo của nhà trẻ, ăn mặc ở đi lại đều được nhà trẻ trợ cấp, học phí cũng được miễn giảm.
Bình thường bọn họ có thể ăn miễn phí đồ ăn do căn tin cung ứng, không hạn chế số lượng, cần bọn họ làm một số việc đơn giản cho nhà trẻ, vừa học vừa làm.
Nhưng đối với học sinh nghèo, Hứa Thu có yêu cầu cao hơn người bình thường một chút, ví dụ thành tích của bọn họ cần đạt đến mức độ xuất sắc.
Trên thế giới này có rất nhiều người nghèo khó, trên phố này đặc biệt nhiều, Hứa Thu muốn nói cho bọn họ, trợ giúp này không phải không có điều kiện, bọn họ cần trả giá cũng phải nỗ lực, tới chứng minh trợ giúp của cô có giá trị.
Dù sao cô cũng không muốn nuôi người làm biếng chỉ biết đòi hỏi, hay là loại người lấy oán trả ơn.
“Đây là Vân Đóa mua, nói là muốn tặng cho mọi người ăn, sau đó hiệu trưởng có thêm một số thứ, chúng tớ ra ngoài tặng đồ cho các cậu cũng là miễn phí.”
Bọn họ không muốn trở thành người vô danh, nên nói cho mọi người trả giá vất vả mồ hôi.
“Cảm ơn.”
Hai anh em kích động một lúc lâu, miễn cưỡng nói ra được hai chữ.
Tay bọn họ đều đang run rẩy, vẫn là bé Hồ Ly trực tiếp nhét vào miệng bọn họ: “Cầm lấy túi, đừng làm rơi, rơi sẽ không cho các cậu thêm phần mới.”
Đồ ăn nóng hôi hổi vào bụng, đôi mắt của hai anh em hơi ướt át, bọn họ thưởng thức đồ ăn ngon trong tay, cảm thấy đây là đồ ăn ngon nhất thế giới trong mùa đông năm nay bọn họ được ăn.
Tặng từng phần đồ ăn đi, đám trẻ cũng thu hoạch được mấy chục lần cảm ơn.
Nhìn gương mặt vui sướng của mọi người, biểu cảm thỏa mãn, trái tim nhỏ của đám trẻ cũng hơi xúc động.
Bọn họ bắt đầu đưa từ nơi xa nhất, sau đó quay trở về đưa từng phần.
Trong lúc này không phải không có đứa bé nói cái gì mà muốn đi theo bọn họ giúp đỡ, cùng nhau tặng đồ.
Nhưng cho dù là nói cùng nhau đi, hay là nghiêm túc lặng lẽ đi theo, đều bị đuổi về nhà một cách vô tình.
Lại đến nhà số 33, khi đến nhà A Cát bọn họ còn trả lại số tiền kiếm được lúc trước.
Còn hai củ mài kia, coi như là phúc lợi phát cho khách hàng đầu tiên.
Đợi đến địa chỉ cuối cùng, đám trẻ có thể thấy được nhà ở quen thuộc.
Hiện giờ đã là chạng vạng, bởi vì mấy ngày nay có tuyết rơi, tuy hiện giờ không có bão tuyết gì đó, màu sắc trên không trung vẫn là màu xám xịt, không có ánh mặt trời, không có ánh trăng, cũng không có sao, đương nhiên không có khả năng bị nhuộm thành màu mây tía.