Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 344 - Chương 344. Ngài Tìm Tôi Tới Đây Có Chuyện Gì Sao

Chương 344. Ngài tìm tôi tới đây có chuyện gì sao Chương 344. Ngài tìm tôi tới đây có chuyện gì sao

Chương 344: Ngài tìm tôi tới đây có chuyện gì sao

Adonis hít sâu một hơi, nở nụ cười được người đời khen ngợi vô số lần, thong thả đi về phía con đường anh ta quen thuộc còn xa lạ.

Nhưng mà khi anh ta nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia, tay Adonis không khống chế được run rẩy.

“Tiến sĩ.”

Giọng nói và tươi cười của anh ta có mị lực, nhưng khi đối mặt với người tới mà nói, loại xinh đẹp vượt qua giới tính này không có chút tác dụng nào.

“Ngài tìm tôi tới đây có chuyện gì sao?”

Đại minh tinh kiêu ngạo lạnh lùng trước mặt người ngoài cúi thấp đầu, dùng giọng điệu đám fans của anh ta tuyệt đối không tin tưởng cẩn thận dò hỏi người đàn ông trước mặt.

Người đàn ông tóc có màu như sương tuyết quay đầu lại nói: “Làm kiểm tra theo thường lệ.”

Người máy sức mạnh kiểu mới “Bình An số 0” cầm ống tiêm và ống nghiệm trong tay đi tới.

Nghe đáp án đơn giản như vậy Adonis hơi hoảng hốt, đôi mắt của anh ta mở to, dùng giọng điệu khó mà tin hỏi:

“Chỉ đơn giản như vậy sao?”

Người đàn ông kia cúi đầu ghi chép, giọng điệu không chút để ý: “Anh muốn thế nào? Cắt một miếng thịt xuống, hay là cống hiến ra cái đuôi của anh?”

“Như vậy đau tới mức nào, vẫn nên từ bỏ thì hơn.”

“Hiện giờ có thuốc mê an toàn không đau, chỉ sinh ra di chứng rất nhỏ, dù sao anh không dùng đến đầu óc của mình.”

Đối phương có thể dùng giọng điệu nhẹ nhàng như vậy nói chuyện, nói lên lúc này anh ta thật sự không cần trả giá lớn gì.

Trước khi tới nơi này, anh ta đều sắp bị mình hù chết, không ngờ tới chỉ đến làm kiểm tra theo lệ thường.

“Vậy thì chưa chắc, dù sao tôi là thể chất dị ứng, nếu hỏng mất giọng mà nói, tôi sẽ khóc chết mất.”

Thời buổi này, cho dù là diễn viên cũng phải phát triển đa dạng, biết ca hát biết khiêu vũ, nhưng Adonis chưa từng triển lãm giọng hát của anh ta trước mặt mọi người.

Cho dù là quay phim, lần nào cũng là thu âm hiện trường, nhưng kế tiếp sẽ phối âm mới lần nữa.

Bởi vì giọng nói của nhân ngư rất đặc biệt, hơn nữa mị lực của Adonis có khả năng tạo thành một số phản ứng tương đối tệ.

Người máy ghim kim thủ pháp rất ổn định tàn nhẫn, trên cơ bản không có cảm giác gì, châm chui vào, máu màu sắc có chút đặc biệt chậm rãi được rút ra, rất nhanh ống máu đã đầy, người máy nhỏ lui xuống, quả nhiên không làm chuyện gì dư thừa.

Giọng điệu của Adonis cũng trở nên nhẹ nhàng hơn: “Tôi chỉ cảm thấy, tôi đối với ngài mà nói đã không còn quan trọng như vậy.”

Nếu chỉ là kiểm tra theo lệ thường, chỉ cần sắp xếp nhân viên liên quan tới cửa rút máu là được, căn bản không cần dao mổ trâu của tiến sĩ.

Ngôn Đông hiếm khi giải thích:

“Đối với tôi mà nói, anh thật sự không quan trọng. Nhưng mà đối với một số người mà nói, công việc mấy năm nay của anh xem như làm không tệ.”

So với sản phẩm thí nghiệm khác, Adonis đúng là một người may mắn.

Người ưu tú luôn có thể thu hút sự chú ý từ nhiều khía cạnh, thân phận đặc biệt của đối phương, cũng khiến anh ta có không ít fans quyền cao chức trọng.

Thời đại đang không ngừng thay đổi, sự tồn tại của những người đó khiến địa vị của Adonis có cảm giác siêu nhiên hơn mấy sản phẩm thí nghiệm khác.

Đây vốn là một câu khen, đặc biệt là từ miệng Ngôn Đông nói ra, thì càng có vẻ trân quý, nhưng mà người nghe không biết đang nghĩ gì, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

“Anh có thể đi rồi.”

Năm chữ vô cùng ngắn gọn, đối với Adonis mà nói lại như lệnh ân xá.

Anh ta như trút được gánh nặng, đi ra ngoài.

Nhưng khi sắp đi tới cửa, anh ta lại vòng trở về.

“Đứa bé kia, vì sao hiện giờ lại ở Hắc Tinh?”

Hỏi xong những lời này, nhân ngư tràn ngập mị lực giống đực lập tức hơi hối hận.

Chuyện quá khứ đều đã qua, anh ta nên khiến mình quên đi, mà không phải quan tâm người anh ta không nên quan tâm.

Nhưng mà anh ta mới nhận được thông tin, cô bé ở phòng nghỉ với anh ta là từ Hắc Tinh tiếng tăng lừng lẫy đến đây.

Nghĩ đến ý nghĩa sau lưng tinh cầu kia, trong lòng anh ta không nhịn được xảy ra xao động kịch liệt.

Ở trên Hắc Tinh cơ bản chỉ có hai loại người, một người là kẻ mạnh, người còn lại là kẻ yếu.

Kẻ mạnh không kiêng nể gì, thậm chí có thể làm ra những hành động phát rồ, bởi vì bọn họ đủ mạnh sẽ được bảo vệ thật tốt.

Mà kẻ yếu thì bị bóc lột mọi phương diện, cho dù bọn họ có được xinh đẹp hay là giọng nói hay, cũng chỉ khiến bọn họ trở thành hàng hóa càng cao hơn.

Bình Luận (0)
Comment