Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 345 - Chương 345. Vừa Rồi Tôi Không Nói Gì Cả

Chương 345. Vừa rồi tôi không nói gì cả Chương 345. Vừa rồi tôi không nói gì cả

Chương 345: Vừa rồi tôi không nói gì cả

So với những người bình thường là người mù quáng, hàng hóa xinh đẹp giá trị càng cao, thường rơi vào vực sâu càng sâu hơn.

Nơi đó là thiên đường của người ti tiện, là địa ngục của kẻ yếu.

Ngôn Đông bất ngờ ngẩng đầu: “Vừa mới nói gì?”

“Không có gì… Vừa rồi tôi không nói gì cả.”

Anh ta nên quý trọng cuộc sống yên bình mình có được hiện giờ, anh ta may mắn hơn đứa bé kia nhiều, nhưng cho dù thế nào anh ta cũng chỉ là công cụ buôn bán những giấc mơ, đó là sự tồn tại của những người nào đó ở tầng cao cai trị những người bình thường.

Anh ta cũng không thể thay đổi được gì, mà quái vật máu lạnh như Ngôn Đông, căn bản không có khả năng làm chuyện gì vì bọn họ.

“Những lời anh nói lúc trước, lặp lại lần nữa.”

Loại giọng điệu ra lệnh đơn giản thô bạo này, là giọng điệu Adonis vô cùng chán ghét nhưng không có biện pháp từ chối.

Anh ta có chút hỏng mất kêu lên:

“Tôi nói vì sao đứa bé kia lại ở Hắc Tinh, không phải là anh không biết đó là nơi nào sao? Rốt cuộc các anh đưa nó cho ai, tên biến thái của quân đội hay là kẻ phản bội của Hắc Dạ!”

Khiến nhân ngư thành niên này bất ngờ chính là, rõ ràng anh ta đều thất lễ như vậy, Ngôn Đông lại không vì anh ta la to mà lộ ra biểu cảm tức giận:

“Anh nói nó đang ở Hắc Tinh sao?”

Dù sao đều đã nói ra, Adonis dứt khoát bất chấp tất cả:

“Anh lại muốn tìm cớ gì nói có lệ với tôi, có mục đích gì cứ việc nói thẳng, tôi có thể thừa nhận. Dù sao ngoại trừ hô to với anh ra, tôi cũng không thể làm được gì. Tôi tuyệt đối không có khả năng nhận nhầm giọng đứa bé kia.”

Khi Do Vũ được đưa đi, đã mười mấy tuổi, tuy ngũ quan còn chưa hoàn toàn nảy nở, nhưng đã trổ mã vô cùng xinh đẹp.

Đối với tộc nhân ngư có thể sống đến ba bốn trăm năm như bọn họ mà nói, Do Vũ mười mấy tuổi vẫn là đứa bé cần che chở, thậm chí giới tính của cậu bé còn chưa chân chính phân hóa.

Nhưng đứa bé vốn nên trưởng thành vui sướng khỏe mạnh bên tộc nhân, lại vì anh ta mà bị đưa tới nhà trẻ.

Ở trước mặt công chúng, hình tượng tích cực của anh ta là ánh mặt trời, nhưng chỉ có Adonis mới biết, thực ra mình là người yếu đuối âm u.

Ngoại trừ gương mặt đẹp ra thì không còn gì, bên trong anh ta đang hư thối.

Nhưng làm ra lựa chọn như vậy, anh ta cũng không hối hận.

Thực ra chuyện xưa rất đơn giản, một đám kẻ điên chế tạo ra sản phẩm thí nghiệm, trong đó sản phẩm thí nghiệm đầu tiên là một nhân ngư.

Vật thí nghiệm được chế tạo ra sẽ không có ký ức, lúc còn nhỏ anh ta đã bị ném tới một cô nhi viện rất bình thường, bởi vì rất đẹp, lại không có bất cứ khuyết tật gì, anh ta nhanh chóng được một đôi vợ chồng coi trọng, sau đó nuôi nấng lớn lên.

Trong quá trình trưởng thành anh ta phát hiện chủng tộc của mình là tồn tại đặc biệt hiếm có, là nhân ngư.

Ở thời đại này chủng tộc đặc biệt hiếm có chưa chắc sẽ có được hạnh phúc, sẽ bị theo dõi, bị nhốt lại giống như động vật quý hiếm, để mặc nhiều người quan sát.

Nhân ngư trời sinh có tính tự do, sẽ không nghĩ tới hình ảnh mình rơi vào cảnh tượng đó.

Sau khi phát hiện mình là nhân ngư, anh ta vẫn luôn nơm nớp lo sợ giữ bí mật này.

Nhưng mà trên thực tế, mỗi hành động việc làm của anh ta đều nằm trong quy trình đã được lập trình sẵn, bao gồm anh ta được thu nhận, lớn lên trong hoàn cảnh thế nào, tính cách ra sao, sẽ gặp phải chuyện xấu gì.

Người chế tạo ra anh ta tính mỗi một bước, sau đó khi đến thời gian thì quạt gió thêm củi, đưa anh ta đang đến kỳ phân hóa đến lãnh địa nhân ngư chân chính.

Số lượng tộc nhân của tộc nhân ngư này rất ít, hàng năm sinh sống ở đáy biển sâu u ám âm trầm, không tiếp xúc với nhân loại khác.

Adonis có được vẻ đẹp trai đã tình cờ gặp được người mình yêu ở nơi này.

Đó là một nhân ngư giống cái vô cùng xinh đẹp, bởi vì nhất kiến chung tình với đối phương, anh ta lựa chọn phân hóa thành giống đực.

Nhân ngư nhân tạo và nhân ngư chân chính sinh ra một đứa bé, đó chính là Do Vũ.

Nhân ngư trời sinh thích ca hát, Adonis cũng vậy, anh ta không biết ngày đêm hát những ca khúc lãng mạn với người mình yêu, mãi đến khi thuộc hạ của đám người điên cuồng kia xuất hiện.

Lúc này Adonis mới phát hiện, cuộc đời của mình thật thảm hại.

Bởi vì sự tồn tại của anh ta, nơi cư trú của các nhân ngư bị lộ, có một số nhân ngư bị bắt đi, người anh ta yêu cũng nằm trong số đó.

Người có được dã tính cũng không dễ thuần phục như vậy, chuyện này cũng dẫn tới trong quá trình đánh nhau, xuất hiện thương vong và hi sinh.

Cũng bắt đầu từ ngày đó, sinh mệnh của Adonis giống như đều rơi vào u ám.

Anh ta yêu đứa bé kia, nhưng cũng hận đứa bé kia.

Bình Luận (0)
Comment