Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 348 - Chương 348. Tiến Sĩ Chỉ Huy Từ Xa Là Được

Chương 348. Tiến sĩ chỉ huy từ xa là được Chương 348. Tiến sĩ chỉ huy từ xa là được

Chương 348: Tiến sĩ chỉ huy từ xa là được

“Vậy thì cũng có thể tìm người chuyên môn đi, tiến sĩ chỉ huy từ xa là được.”

“Bên trong thị trường chắc chắn là không cho phép chụp lén, hơn nữa có một số thứ cách màn ảnh nhìn sẽ có khác biệt.”

Nghe thấy những lời này, người kia tràn ngập kính nể:

“Tiến sĩ đúng là quá ghê gớm, nhưng mà chuyện này tôi phải báo cáo với phía trên, Hắc Tinh có mức độ nguy hiểm khá cao, có khả năng phải sắp xếp nhân viên bảo vệ.”

“Tiến sĩ đã sớm nghĩ tới, nói không cần nhiều người như vậy, anh ấy sẽ làm người bán bình thường, nhiều người sẽ khiến những người khác chú ý.”

Làm như vậy rõ ràng sẽ thành bia ngắm, nếu thật sự vì an toàn thì nên khiêm tốn một chút.

Nếu không phải sợ có phiền phức không cần thiết nào đó, Ngôn Đông thậm chí không muốn trải qua trình tự này.

“Được rồi, chuyện này tôi không thể làm chủ, đợi thương lượng với phía trên xong lại nói.”

Từ lúc Ngôn Đông làm nghiên cứu đến bây giờ, cống hiến đối với Liên Bang, đối với đế quốc không phải chỉ là một chút.

Yêu cầu của Ngôn Đông, chỉ cần không phải chuyện quá mức phát rồ, bên viện nghiên cứu sẽ nghĩ mọi cách cố gắng thỏa mãn.

Nhà trẻ đệ nhị vũ trụ, Hứa Thu hắt xì liên tục mấy cái.

“Hắt xì… Xì.”

“Hiệu trưởng cô không sao chứ?”

“Không sao, có khả năng có chút cảm mạo.”

Mùa đông ở trên tinh cầu này thật sự quá dài, cô có chút không thích ứng, nhưng mà tình hình không nghiêm trọng lắm.

“Thời tiết bên ngoài hôm nay rất tốt, mọi người đi phơi nắng đi.”

Mấy đứa bé đều biến thành nguyên hình, nằm trên sàn nhà bên cửa sổ phơi nắng.

Mặt trời mùa đông không gay gắt lắm, hơn nữa cách một tầng thủy tinh, khi chiếu vào vẫn có chút hơi lạnh.

Nhưng mà nơi có ánh mặt trời tốt hơn nơi không có ánh mặt trời nhiều, nhiều ngày tuyết rơi như thế, đám trẻ rất cần ánh mặt trời.

Hứa Thu lấy một chiếc gương nhỏ trong túi ra, chiếc gương tròn nhỏ với hoa văn rất dễ thương.

Đây là một chiếc gương thỏ tròn nhỏ, có vỏ màu vàng, mặt tròn và hai cái tai cũng tròn trông rất đáng yêu.

Những đốm tròn nhỏ sáng lấp lánh trên mặt đất, trông đặc biệt bắt mắt.

Mèo con vốn đang phơi nắng còn dùng móng vuốt của mình che khuất ánh sáng, sau đó khúc xạ ra ánh sáng, khiến chỗ móng vuốt của cậu bé sáng lên.

Có mấy đốm tròn di chuyển trên mặt đất, móng vuốt của mèo con cũng nhanh chóng di chuyển.

Tung tăng nhảy nhót, chạy tới chạy lui.

Hứa Thu cầm gương trêu đùa với mèo con một lát, sau đó cất gương đi.

Khi cất gương cô thấy một gương mặt lệ rơi đầy mặt trong gương, dọa cô sợ hãi.

Cô mở gương ra lần nữa, gương mặt đó còn đang khóc.

Hứa Thu nhìn theo phương hướng của gương, ở đó lặng yên rơi lệ không chỉ có một đứa bé.

Mùa đông tồi tệ này, không tiện để đám trẻ đi ra ngoài nỗ lực làm việc.

Nhưng mà công việc của nhà trẻ cũng không nhiều, cho nên mỗi ngày đám trẻ này đều ở trạng thái ăn không ngồi rồi.

Ngoại trừ ăn uống, chính là chơi đùa, sau đó là ngủ.

Nhà mới có rạp chiếu phim gia đình rất to, đặc biệt là có phong cách Cyberpunk.

Ngoại trừ có đứa bé lười biếng phơi nắng, còn có ngồi trên sô pha mềm mại, một tay ăn đồ ăn vặt, một tay cầm đồ uống, đôi mắt nhìn chằm chằm đứa bé trong màn hình.

Vừa vặn đang chiếu một bộ phim rất nổi tiếng, nhân vật chính trong phim là một đứa bé trai và một đứa bé gái.

Nhưng mà câu chuyện sau khi bé trai và bé gái này lớn lên, đám trẻ này trên cơ bản không xem, bọn họ chỉ cảm thấy có hứng thú đối với những bạn nhỏ không khác mình mấy.

“Lau nước mắt đi.”

Hứa Thu vô cùng tri kỷ đưa khăn tay ra.

“Quá thảm.” Nước mắt của đám trẻ giống như vòi nước bị hỏng không ngừng tràn ra, khiến cho khăn tay nhanh chóng bị làm ướt.

Cô gái nhỏ nói:

“Cha mẹ Kỳ Kỳ đúng là không phải người, sao bọn họ lại xấu xa như vậy? Đối với con của mình cũng xấu như thế.”

“Có một số cha mẹ là như vậy.”

Hứa Thu nghĩ cô có thể dạy đám trẻ bài học gì rồi…

Bình Luận (0)
Comment