Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 349 - Chương 349. Cần Tăng Mạnh Giáo Dục Nhân Tính

Chương 349. Cần tăng mạnh giáo dục nhân tính Chương 349. Cần tăng mạnh giáo dục nhân tính

Chương 349: Cần tăng mạnh giáo dục nhân tính

Hứa Thu đã dạy đám trẻ tất cả các loại kiến thức, ngữ văn toán học ngoại ngữ sinh học thể dục, bao gồm xã giao thông thường, tư tưởng chính trị, trên cơ bản đều giảng một số đạo lý chân thiện mỹ dẫn đường đám trẻ hướng thiện.

Đám trẻ này có thể trở nên thiện lương chân chính hay không, Hứa Thu không biết, dù sao bọn họ còn nhỏ, mà cô cũng không có thuật đọc tâm giống như Đinh Đinh Đông Đông.

Nhưng có chuyện cô biết, hoàn cảnh ở Hắc Tinh rất đặc biệt, hoàn cảnh sống của đám trẻ cũng rất đặc biệt.

Hứa Thu cảm thấy cô cần tăng mạnh giáo dục nhân tính.

Những bài giảng nhàm chán không có tác dụng gì nhiều, suy bụng ta ra bụng người, bản thân cô cũng không thích nghe đạo lý lớn này.

Chọn lựa trong kho phim ảnh mênh mông, cuối cùng Hứa Thu cũng tìm được một ít manga anime và phim thuộc bóng ma tuổi thơ.

Bởi vì phong cách hội họa tương đối rõ ràng và kỳ lạ, nói chính xác là có chút gian xảo.

Hơn nữa thông thường chuyện xưa cũng khắc sâu thể nghiệm u ám của nhân tính, người xấu hư lên, thật sự không có bất cứ hạn cuối nào.

Còn có mấy bộ manga anime kinh điển, thiên về cuộc sống ấm áp của cha mẹ và con cái.

Cho dù cô đã thành một người trưởng thành, tự mình nhìn thứ áp lực cũng sẽ cảm thấy khó chịu.

Nhưng mà xem những thứ nhẹ nhàng, trong lòng sẽ cảm thấy rất thoải mái, cảm thấy cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn.

Hứa Thu quy hoạch kế hoạch vào đông lần nữa.

“Nếu cảm thấy mùa đông quá lạnh mà nói, buổi sáng mỗi ngày tỉnh dậy, ăn bữa sáng trước, nửa tiếng sau sẽ vận động một tiếng.”

Không chỉ cô nhìn đám trẻ làm, Hứa Thu cũng phải vận động cùng với đám trẻ, làm gương tốt.

“Cô sẽ chạy bộ cùng với mọi người, các em có vấn đề gì hay không?”

Đám trẻ đều đồng thanh trả lời: “Không thành vấn đề!”

Hứa Thu gật đầu, trên mặt lộ ra tươi cười: “Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta thêm một môn, lớp giám định và thưởng thức phim.”

“Buổi sáng từ 9:30 đến 12:00, buổi chiều từ 3:00 đến 6:00, hai khoảng thời gian này cô sẽ chiếu một số bộ phim, mọi người xem xong thì viết ra cảm tưởng trong lòng mình. Thứ hai đến thứ sáu đi học, thứ bảy chủ nhật nghỉ ngơi.”

Tuy giám định và thưởng thức phim là giải trí, nhưng mà sau khi thêm bài tập về nhà, giải trí bắt buộc đều cảm thấy vất vả.

Con người luôn có lúc muốn làm cá mặn, chính là trong đầu hoàn toàn trống rỗng, không nghĩ được gì.

Nghe nói chiếu phim, trên mặt đám trẻ lộ ra tươi cười, đôi mắt sáng rực lên, lỗ tai cũng dựng thẳng, nhưng nghe thêm bài tập về nhà, lỗ tai của chúng nó không chịu khống chế cụp xuống.

Hứa Thu nhìn thấy thế vừa tức giận vừa buồn cười, nhưng mà đổi lại là bản thân cô, cũng không thích làm bài tập.

Cô bổ sung:

“Chỉ cần không phải vô dụng vô nghĩa, số lượng từ không giới hạn, viết một câu cũng được, nhưng cần phải viết, còn là cảm thụ chân thật của mình, không được nhìn của người khác, không được tham khảo.”

Đứa bé lười biếng Nguyên Cửu giơ cánh tay lên: “Cái gì gọi là vô dụng vô nghĩa ạ?”

“Ví dụ như bộ phim xem hôm nay, tên là gì, thời tiết hôm nay rất đẹp, trải hoa rải hoa rải hoa, vui vẻ vui vẻ vui vẻ, đây là những thứ vô dụng vô nghĩa. Các em phải viết cái gọi là bình luận về phim, nhất định phải liên quan tới cốt truyện nhân vật.”

Hứa Thu đã đăng những bình luận liên quan về một bộ anime mà đám con thường theo dõi trên màn ảnh rộng.

“Đây gọi là bình luận ngắn, bình luận từ đầu tới cuối này gọi là bình luận dài. Nhưng mà các em không cần phân tích nhiều như thế.”

Một số nhà phê bình phim chuyên nghiệp phân tích ánh sáng, nghệ thuật và âm nhạc từ nhiều khía cạnh khác nhau, Hứa Thu không cần đám trẻ làm chuyện này.

“Các em chỉ cần viết ra cảm nhận của mình sau khi xem xong bộ phim này, ví dụ như nó có hay không, tại sao em lại nghĩ nó hay? Nhân vật nào chạm tới trái tim em? Em đã học được gì từ bộ phim này? Ví dụ em ghét ai? Vì sao lại ghét người đó? Nếu không muốn viết nhiều lắm, vậy viết một hai câu là được, nếu rất thích bộ phim này thì có thể viết đoạn dài.”

Đám trẻ nghe xong liên tục gật đầu.

“Như vậy các em nghe hiểu chưa?”

“Nghe… Hiểu… Rồi ạ!”

Bình Luận (0)
Comment