Chương 350: Không có gì phải khóc
Suy nghĩ đến năng lực tiếp nhận của đám trẻ, Hứa Thu mở bộ phim dịu dàng trước.
Đây là một bộ phim dựa trên những sự kiện có thật, một câu chuyện về người và chó.
Một ông cụ mái tóc hoa râm, ở một mình nuôi một con chó nhỏ rất đáng yêu.
Sau đó là ông cụ ngã xuống tử vong, nhưng con chó con vẫn canh gác giúp đỡ.
Nửa đoạn đầu bộ phim tương đối ấm áp, đến đoạn sau đám trẻ bắt đầu chảy nước mắt.
Có người khóc to, có người im lặng chảy nước mắt, đám trẻ không am hiểu biểu lộ cảm xúc lắm, vành mắt cũng đỏ lên, khăn tay mang theo bên người của đám trẻ đều bị làm ướt.
Thực ra Hứa Thu đã từng xem bộ phim này, nhưng xem lần nữa Hứa Thu vẫn bị nhân vật trong phim làm cho cảm động, nước mắt không khống chế được chảy ra.
Đám trẻ nhìn về phía Hứa Thu, mèo con nói: “Không có gì phải khóc, con chó này quá ngốc.”
Hứa Thu ừ một tiếng: “Đúng vậy, cô cũng không khóc, chỉ vì trong mắt có cát bay vào.”
Phim điện ảnh chưa đến hai tiếng rưỡi, thời gian ăn cơm trưa vào mùa đông được điều chỉnh tới 12 rưỡi.
Sau khi bộ phim kết thúc, đám trẻ mãi mà chưa thể lấy lại bình tĩnh.
Đều không cần Hứa Thu thúc giục, bọn họ đã cầm lấy bút viết sột soạt trên giấy.
Đợi đến khi ăn cơm, đám trẻ đã viết rất nhiều nội dung.
Bọn họ rất tích cực chủ động nộp bài: “Hiệu trưởng, cảm tưởng của bọn em!”
Một người hai người nộp bài, cuối cùng đều nộp bài hết.
Hứa Thu cầm lấy bài tập nói: “Khoan hãy nói tới chuyện này, chúng ta đi ăn cơm trước.”
Mùa đông ngoại trừ ăn lẩu nóng hổi ra, chính là uống các loại canh, cho dù là cơm rang, mì xào hay những món ăn thông thường khác, thời tiết lạnh một lúc sẽ nguội ngay, trời se se lạnh canh sẽ khác.
Cháo vĩnh viễn nguội lâu hơn cơm rất nhiều, canh cũng vậy.
Canh nóng hổi vào bụng, khắp người đều như ấm áp hơn.
Hôm nay trên bàn cơm bày hai món canh, một loại là xương sườn.
Trước đây khi Hứa Thu học đại học, món cơm sườn rất được hoan nghênh, sườn heo được luộc trong một thùng sắt to, luộc mất mấy tiếng đồng hồ.
Hứa Thu cũng thử món canh nồi đất, nồi đất nhỏ tuy ngon nhưng canh xương sườn ở trong bát to này càng khiến người ta sảng khoái hơn.
Canh hôm nay là tiết canh heo, heo mới giết chảy ra rất nhiều huyết heo, huyết heo cắt thành từng miếng nhỏ, thêm gừng hành tỏi, loại bỏ đi mùi tanh.
Bên trong huyết heo còn thêm thịt nạc, rau xanh, còn có một ít nấm hương tươi, không cần thêm gia vị vẫn có thể cảm nhận được hương vị đậm đà.
Một món canh khác là củ cải trắng, củ cải trắng ở trong mùa đông cũng là loại củ rất quý, nó rất to, gọt đi lớp vỏ mỏng bên ngoài xong, thì cắt thành từng ô vuông nhỏ, ngoài ra còn thêm một miếng sườn to chần qua nước, bề mặt sườn có nhiều dầu, Hứa Thu hớt hết dầu để nước canh thêm thanh.
Cô cho nhiều nước vào thùng, khi nước sôi thì cho thêm mấy lát gừng mỏng, để mùi của những lát gừng không quá nồng.
Ngoại trừ hai món canh này ra, Hứa Thu còn nấu cho đám trẻ những món ăn kèm tươi mát và đầy hương vị.
Như vậy không cần làm quá nhiều đồ ăn, có thể thuận lợi giải quyết cơm trưa cho đám trẻ.
Có ba loại đồ ăn kèm, một là củ cải, củ cải trắng với nước sốt, còn có các loại đậu, cùng đặt trong hũ ủ, nhìn qua thấy nước sốt hơi sền sệt.
Nó có hương vị hoàn toàn khác với loại củ cải khô cay không có một chút nước sốt, màu sắc cũng nhu hòa hơn một chút.
Một loại khác là đậu chua, đậu rất bổ dưỡng và năng suất cao, nhưng nếu ăn hàng ngày sẽ không thể tiêu thụ nhiều như vậy, vì thế Hứa Thu đã ướp số đậu que còn thừa, đợi đến mùa đông lấy ra, đậu que có chút chua làm món khai vị.
Món thứ ba là cúc vu ngâm, cây cúc vu là nhân dịp mấy ngày hôm trước có nắng phơi lên, thứ này rất dễ trồng, hạt giống rắc xuống không cần cố ý đi chăm sóc nó, mỗi một năm đều mọc ra rất nhiều.
Thứ này là mua từ tay người Hắc Tinh, đối phương đã rửa sạch mang tới, củ rất to, trắng nộn.
Hứa Thu cạo sạch vỏ, sau đó cắt thành lát.
Sau khi sấy khô đến độ ẩm thích hợp, trộn một nửa ớt không cay hay là một ít ớt cay, thêm gừng, hành, tỏi vào trộn đều rồi cho vào lọ nhỏ, cho dù là củ cải hay đậu que, đều không dùng dầu vừng.