Chương 351: Có lẽ đây là lời khen
Nhưng mà cây cúc vu này thì khác, Hứa Thu đổ vào khoảng một phần tư hũ dầu vừng rồi đậy kín, khoảng mấy ngày sau lấy ra, đổ dầu mè ép từ hạt mè đen vào một đĩa nhỏ, sau đó là một đĩa nhỏ cúc vu.
Củ cúc vu vốn giòn giòn, ướp xong sẽ có vị hơi ngọt, gắp một miếng chấm đầy dầu vừng cúc vu, hương thơm đầy miệng.
Trộn các món ăn phụ, đám trẻ ăn một bát cơm to, còn uống một bát canh to, cuối cùng cả đám căng không chịu được, ưỡn cái bụng tròn vo, thong thả tản bộ tiêu thực.
Buổi tối ăn món gì, Hứa Thu đều đã nghĩ kỹ, buổi sáng bắt đầu ngâm miến, buổi tối lấy ra làm một nồi hầm to, thịt heo hầm miến, còn có nấm chiên giòn.
Đợi ăn cơm xong, đám trợ thủ người máy đi rửa bát, Hứa Thu bảo đám trẻ kết thúc tản bộ đi nghỉ trưa, sau đó bắt đầu xem bình luận về phim điện ảnh của đám trẻ.
Bé Hồ Ly nói: Em cũng muốn nuôi một con chó, động vật giống khuyển trung thành nhất, tốt hơn con mèo con nào đó nhiều.
Nguyên Cửu: Con chó nhỏ rất đáng yêu, em cũng muốn nuôi, khen hình ảnh và màn ảnh một lát, sau đó đủ loại ca ngợi về con chó.
Bạch Táp: Con chó nào đó không tệ, nhưng mà giống mèo cũng không kém.
Châu Nương: Có chút lông xù xù cũng tốt, hiệu trưởng mà giống như vậy, sẽ luôn bảo vệ bọn em.
Hứa Thu: …
Dường như có chỗ nào đó không đúng lắm, có lẽ đây là lời khen, nhưng mà sao cô có cảm giác như mình đang bị mắng như vậy?
Hai anh em Đinh Đinh Đông Đông: Chúng em sẽ không thảm như ông già kia, trong nhà không có ai ở bên cạnh, chết chỉ có thể dựa vào một con chó, Đông Đông và em sẽ ở bên nhau.
Đông Đông: Đinh Đinh nghĩ như thế nào, em nghĩ như thế đó, đây là ăn ý của anh em song sinh.
Hoa Lan: Chuyện xưa rất cảm động, nhưng mà em không có hứng thú đối với con chó nhỏ, loại sinh vật này thích nhất là đi tiểu khắp nơi, cây cối sẽ phải chịu chuyện này.
Mộc Chức: Con chó rất đáng yêu, khiến em sinh ra xúc động muốn nuôi sủng vật. Nhưng con chó quá to, còn phải tản bộ mỗi ngày. Em không thích tản bộ lắm, người như em thích ở chỗ âm u ẩm ướt. Cũng muốn có đồng bọn làm bạn với mình, lần sau em dệt lưới, bắt được con mồi sẽ không ăn, giữ lại chơi với em.
Hứa Thu: Dừng ngay loại ý nghĩ đáng sợ này.
Thanh Sa: Bụng của con rắn nhỏ có thể ăn con chó to hơn mình gấp mấy lần, em có thể cất con chó vào trong bụng, sau đó lại nôn ra, như vậy có thể dẫn nó đi theo bên mình.
Hứa Thu: Hóa ra người đáng sợ nhất là em, con rắn nhỏ!
Hứa Thu không bình luận ngay về bài phê bình phim đầu tiên của đám trẻ, bởi vì bộ phim chiếu buổi chiều cũng là phim điện ảnh về chó, nhưng lần này chó gánh vác nhân vật phản diện tà ác.
Cái tốt và cái xấu đan xen, sẽ thú vị hơn khi xem cùng nhau sau khi buổi tối kết thúc.
…
Khi đám trẻ ngủ trưa cũng không an ổn, Hứa Thu xem bình luận về phim điện ảnh xong thì tiến vào phòng đám trẻ, đắp chăn bị đá xuống cho bọn họ, mình cũng cởi áo ngoài ra, chui vào trong chăn đọc sách.
Vào mùa đông căn bản không muốn rời khỏi chăn, nhưng nếu nghỉ ngơi một lát mà nói, buổi chiều cô rất khó rời khỏi chăn thoải mái.
Vẫn nên đọc sách một lát duy trì tỉnh táo thì hơn.
[Xây dựng internet, thành lập APP riêng của nhà trẻ, còn đặt tên cho APP trong nhà trẻ.]
Giọng nói nhắc nhở của hệ thống đã lâu không nghe thấy lại vang lên lần nữa.
“008, mùa đông vui sướng, năm mới vui vẻ.”
Giọng nói của hệ thống nào đó tràn ngập oán hận: [Chúc tết vẫn còn quá sớm.]
“Không sao, tôi có thể chúc mừng năm mới với mi.”
Thành lập nhà trẻ đệ nhị vũ trụ, cũng coi như là nhiệm phụ đầu tiên của hệ thống.
Sau khi cập nhật hệ thống tăng thêm thiết lập giá trị danh dự, trước mắt Hứa Thu đang ở trạng thái có chút danh tiếng, đương nhiên có chút danh tiếng này là chỉ địa bàn gần bọn họ, mấy khu ở xa Hắc Tinh căn bản không biết sự tồn tại của cô.
Nhưng mà hiện giờ đang nghỉ, hoạt động của đám trẻ có hạn, các phương diện phát triển cũng có hạn, hệ thống thì hay rồi, một khoảng thời gian đều không hé răng.
Hứa Thu nghĩ một lát, APP vườn trường đúng là rất cần thiết, trước đây khi bọn họ học đại học cũng có trang web trường riêng.
Tuy đám trẻ đều là bạn nhỏ, nhưng bọn họ có khả năng hơn rất nhiều người.
Gọi thẳng tên nhà trẻ có vẻ quá đơn giản thô bạo, suy nghĩ hai phút định tên ra, tên là thiên đường của trẻ em.