Chương 358: Anh cảm thấy video này làm thế nào
Ngôn Đông cũng không tức giận: “Vậy hẳn là cô chế tạo quá rác rưởi, loại sai lầm cấp thấp này không có khả năng xảy ra ở trong tay tôi.”
Còn không phải là âm dương quái khí sao, anh cũng biết.
Hứa Thu ngồi thẳng một lát, cô bình thản nhìn anh: “Anh cảm thấy video này làm thế nào?”
Ngôn Đông nhìn thú bông thỏ Bắc Cực bị Hứa Thu coi thành gối dựa đè dẹp lép: “Chẳng ra gì, thủ pháp quá tệ, khiến người ta thấy khó coi, không biết cái gọi là như đứng đống lửa, như ngồi đống than.”
“Tôi cũng cảm thấy khiến người ta có cảm giác không tốt, nhìn một lát sẽ cảm thấy tôi giống như con thỏ kia, cho dù chạy trốn nhanh, ở địa bàn của người ta cũng chỉ có thể mặc người ta xâu xé.”
Ngôn Đông chỉ trích cô: “Tôi là suy nghĩ cho cô, nếu tôi thật sự làm thí nghiệm với cô, đã sớm để lộ thân phận của cô, không đợi đến lúc này.”
“Thật sự cho đến lúc này, anh chắc chắn anh nhất định sẽ là người phẫu thuật tôi sao?
“Tôi không nói muốn phẫu thuật cô.”
Hứa Thu tiếp tục cười, nhưng mà phần tươi cười này không đạt tới đáy mắt, thoạt nhìn lạnh như băng:
“Không phải phẫu thuật, là đeo vòng cổ không có biện pháp cởi ra giống như đám Bạch Táp, không nghe lời thì bị đánh, ngoan ngoãn thì bị nhốt trong căn nhà nhỏ, làm sản phẩm thí nghiệm sao?”
Thực ra nhân loại là sinh vật rất yếu ớt, có khả năng đám trẻ chưa từng tiếp xúc với thế giới hào nhoáng đó, cũng có thể là vì bản thân đủ kiên cường, tuy bị rất nhiều thương tổn vẫn kiên cường còn sống.
Nhưng cô không được, chỉ nghĩ tới hình ảnh đó, Hứa Thu sẽ cảm thấy hít thở không thông.
Ở dưới điều kiện bị giam cầm này, cô sẽ chết.
Cho dù có ăn ngon uống ngon cung phụng, tinh thần không chiếm được bất cứ thỏa mãn gì, cũng sẽ hậm hực mà chết.
Hứa Thu lẳng lặng nhìn chằm chằm Ngôn Đông: “Nếu muốn anh nằm ở phòng thí nghiệm, giam cầm tự do của anh, để đồng nghiệp của anh xâu xé anh, anh nguyện ý không?”
Không cần Ngôn Đông nói chuyện, cô cũng biết đối phương không muốn.
Giọng nói của Ngôn Đông kiên định: “Không có khả năng tồn tại chuyện như vậy.”
“Trên thế giới này không có gì không có khả năng, lúc ấy các anh gặp phải mưa thiên thạch, dựa theo xác suất mà nói không có khả năng còn sống, nhưng hiện giờ anh lại êm đẹp ngồi ở đây.”
Biểu cảm của Hứa Thu tràn ngập trào phúng: “Ngay cả anh đều không làm được, có tư cách gì yêu cầu tôi?”
Ngôn Đông có chút đau đầu: “Tôi không có ý nghĩ đó, bảo cô rời đi cũng chỉ vì suy nghĩ cho an toàn của cô.”
“Là vì suy nghĩ cho tiêu bản trân quý đúng không.”
Hứa Thu không phải đồ ngốc, cô đã nghĩ tới, nếu thân phận của mình bị lộ, bị mấy người gọi là nhân viên nghiên cứu chính quy theo dõi là đãi ngộ gì.
Nhân loại đến từ 3000 năm trước, thân phận chắc chắn rất trân quý, dù sao hàng mẫu đặc biệt này chỉ có mình cô, tồn tại chắc chắn có giá trị nghiên cứu hơn vật chết.
Nhưng dựa vào cái gì bảo cô phối hợp, bảo cô hi sinh.
Người tự mình dâng hiến đương nhiên là vĩ đại, cũng là anh hùng ghê gớm.
Nhưng mà tất cả hi sinh dâng hiến, đều phải thành lập dựa trên cơ sở người ta cam tâm tình nguyện.
Cưỡng ép người khác hi sinh thì tính là gì?
Cô thậm chí không ăn một hạt gạo của những người này, cũng không có cách nào hưởng thụ những thứ tốt đối phương mang cho.
Đương nhiên người trước mắt cũng có thể cưỡng cầu, vậy cô càng có tư cách chán ghét anh, thậm chí căm hận anh.
“Anh nên làm rõ nguyên nhân hậu quả, nếu không phải anh bí mật tiến hành thí nghiệm khi không được người khác cho phép, tôi căn bản không cần rời đi.”
Hứa Thu lãnh khốc nói thẳng:
“Anh đột nhiên tới, trực tiếp phá hủy cuộc sống yên bình của tôi, vi phạm ý nguyện của người khác làm giám sát râu ria, làm ra loại hành động đáng ghét này.”
Cô im lặng một lát, cảm xúc vốn không tốt dao động:
“Chúng tôi đã rời khỏi nơi đó, rời khỏi anh xa như vậy, thậm chí chạy đến thâm sơn cùng cốc. Nhưng mà sau khi người ta rời đi, anh còn lợi dụng đủ loại thủ đoạn đuổi theo tới đây, đối với loại người biến thái vô liêm sỉ như anh, anh còn cần tôi nghĩ chân thiện mỹ về anh, không khỏi quá buồn cười rồi.”
Đều là người trưởng thành cả, đừng nói mấy lời ngây thơ như thế.