Chương 360: Có thể dùng máy phát hiện nói dối
Hứa Thu thành thật nói:
“Loại người như anh, không giống người lòng dạ tốt như thế, hơn nữa tư liệu mà anh nói, có thể đảm bảo là thật sao? Dựa vào cái gì tôi phải tin tưởng anh.”
Nếu Ngôn Đông lừa gạt cô thì sao?
Ngôn Đông hít sâu một hơi, sống đến bây giờ đã lâu không có cảm giác nghẹn khuất như thế.
Nhưng mà trong khoảng thời gian anh mất trí nhớ, lần đầu tiên nếm được chua ngọt cay đắng trong nhân sinh, ở bên Hứa Thu nếm được đủ, hình ảnh mất mặt cũng bị nhìn thấy, nghĩ như thế anh mím môi kiến nghị:
“Nếu cô không yên tâm mà nói, có thể dùng máy phát hiện nói dối.”
Hứa Thu lắc đầu:
“Máy phát hiện nói dối không thể chính xác trăm phần trăm, anh thông minh như thế, chắc chắn có biện pháp tránh đáp án chính xác, hơn nữa nửa chân tướng, cũng là chân tướng không phải sao.”
Cho dù là không nói dối, lợi dụng chơi chữ đều có thể tạo thành hiểu lầm ý khác biệt hoàn toàn.
“Vậy rốt cuộc là cô còn muốn nghe không.” Kiên nhẫn của Ngôn Đông bắt đầu giảm bớt.
Hứa Thu hỏi anh: “Phải trả giá gì?”
“Nếu cô thật sự không yên tâm như vậy, vậy dùng chút máu của cô trao đổi đi.”
Ngôn Đông khoa chân múa tay một chiều dài:
“Chỉ tầm như vậy, cô có thể tự mình cung cấp thiết bị liên quan, trực tiếp rút máu cho tôi là được.”
Hứa Thu đánh giá một lát, cảm thấy cỡ dung dịch uống mà mình uống.
Trả giá như vậy, cô vẫn trả được, dù sao trước đây khi cô hiến máu không chỉ cho một chút như vậy.
“Máu lúc trước không đủ cho anh kiểm tra sao?”
“Chỉ có một chút mà thôi, hơn nữa không dùng thuốc đặc biệt, máu bị oxy hóa một phần.”
“Có thể không cho hay không.”
Hứa Thu nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Anh để tôi nghĩ lại đã.”
Cô nói tiếp: “Tôi muốn xem tư liệu trước đã.”
Lúc trước hai con dơi nhỏ đã từng thử, không có cách nào nghe được tiếng lòng của Ngôn Đông, lúc này gọi bọn họ tới cũng không có tác dụng gì.
Cô nhìn mặt Ngôn Đông, đôi mắt không chớp, quyết tâm dùng sức phán đoán của mình phán định thật hay giả.
“Khoan hãy nhắc tới Do Vũ, Bạch Táp là cháu ngoại của anh, anh bắt đầu nói về nó trước đi.”
Đứa bé có quan hệ với anh, khi nói chuyện dao động sẽ càng thêm rõ ràng.
Ngôn Đông nhìn cô một cái, cuối cùng giọng nói trầm thấp dễ nghe cũng vang lên: “Trước khi nói về những chuyện này, giới thiệu bối cảnh cho cô trước.”
“Sau khi Liên Bang thành lập, chia văn minh Liên Bang thống trị thành ba cấp bậc, văn minh cao đẳng, văn minh trung đẳng và văn minh cấp thấp. Hành tinh hoang cô ở lúc trước, chính là kết hợp giữa văn minh cấp thấp và văn minh cao đẳng, nhà trẻ thuộc về văn minh cấp thấp, viện nghiên cứu phía dưới và khu vực ký túc xá đều là văn minh cao đẳng.”
Đỉnh của Kim Tự Tháp là một phần rất nhỏ, văn minh cao đẳng là một tinh cầu, chính là hành tinh A, còn lại đều là trung đẳng hay cấp thấp.
Một khi văn minh cao đẳng ra tay với văn minh cấp thấp, tính hủy diệt vô cùng đáng sợ.
Liên Bang lập hiệp ước, vì cuộc sống của người bình thường, văn minh cao đẳng sẽ không nhúng tay vào văn minh cấp thấp, không thể tùy ý thay đổi tiến trình của văn minh cấp thấp.
Nhưng mà bọn họ sẽ khống chế phát triển của văn minh cấp thấp, khi văn minh cấp thấp bắt đầu tiến hóa, văn minh cao đẳng sẽ thả xuống trở ngại, ví dụ như virus không biết tên.
Nếu văn minh cấp thấp có thể tiến hóa thành công, bọn họ sẽ nhận được trợ giúp, ủy ban của Liên Bang sẽ điều chỉnh cấp bậc lần nữa, có giao tiếp giữa các mạng ngôi sao.
“Đừng kinh ngạc như vậy, có khả năng phải qua rất nhiều năm, văn minh cấp thấp mới có dấu hiệu tiến hóa, trước đó, trước đó có khả năng bọn họ không biết sự tồn tại của trí thông minh ngoài hành tinh.”
Tinh cầu trung đẳng giống như là hành tinh Kim Cương, bị các thế lực bản địa khống chế.
Mỗi năm đều nộp thuế cao cho Liên Bang.
Bọn họ thông qua hậu cần mạnh mẽ và internet trao đổi các loại tài nguyên, nhưng ngoại trừ đám người trên tinh cầu đứng đầu kia, phần lớn người bình thường cả đời không có giao thoa gì với tinh cầu khác.
“Anh là sản phẩm thuộc văn minh cao đẳng, đám Bạch Táp, Lị Lị cũng như vậy ư?”
Đám Bạch Táp Lị Lị đều có được dị năng, nhưng Kim Tinh Tinh không có.