Chương 377: Nhất định tới
Đương nhiên là Ngôn Đông có thể chế tạo ra, nhưng mà ngành chính của anh không phải phương diện này, hơn nữa bảo đối phương chế tạo miễn phí cho, Hứa Thu còn chưa da mặt dày như thế.
Cửa hàng của hệ thống sẽ bán các bản thiết kế có liên quan ở giai đoạn sau, họ có thể tự sản xuất chúng, sau đó đăng ký các bằng sáng chế độc quyền, từ đó có thể bán cho các hành tinh khác.
Thực ra Hứa Bạch Bạch cũng có thể điều động bản vẽ, nhưng đó không phải là thứ Hứa Bạch Bạch tự mình sản xuất ra, anh ta phục chế đồ của người ta.
Hành động này không khác gì ăn trộm lắm, đã bị Hứa Thu kiên quyết từ chối.
Tuy cô cũng muốn phát triển khoa học kỹ thuật nhà mình, nhưng mà chuyện này không giống với xem xét tư liệu lúc trước.
Cái đầu là suy nghĩ cho tính mạng của cả nhà mình, cái sau là lấy trộm thành quả của người khác dành lợi nhuận.
Tinh cầu của bọn họ còn chưa đến nỗi không lấy đồ của người khác thì sẽ chết đói, cho dù là muốn phát triển Hứa Thu cũng tận lực đi con đường quang minh chính đại, rõ ràng.
Đương nhiên mua sắm những thứ này trong hệ thống, đều cần đồng vàng rất cao.
Trước mắt trải qua một thời gian lăn lộn, Hứa Thu chỉ có 15.888 đồng vàng, mà một dây chuyền sản xuất người máy thông minh cao cấp, được bán với giá 280 vạn đồng vàng.
Cho dù như vậy, Hứa Thu phải tự mua vật liệu và sắp xếp đám người máy làm việc lắp ráp dựa theo bản vẽ.
Nhưng mà theo thành phố của bọn họ phát triển hơn, tiền sẽ nhanh chóng kiếm được, Hứa Thu cầm quyền, sau đó bắt đầu vùi đầu thiết kế đồng phục tốt nghiệp của đám trẻ, còn có đồng phục tiểu học.
Cô nhìn số người vẫn luôn không liên lạc, thông báo với đối phương: “Lị Lị sắp tốt nghiệp, tới không?”
Hiện giờ đối phương bận rộn sự nghiệp, không có khả năng vẫn luôn xem tin nhắn.
Khoảng nửa tiếng sau, màn hình trên cổ tay Hứa Thu sáng lên.
“Cô nói cho tôi ngày và địa chỉ, nhất định tới!”
Hứa Thu lộ ra tươi cười, cho dù thế nào, lễ tốt nghiệp của đám trẻ nên hoành tráng mới tốt.
Cô nghĩ một lát, một số đứa bé có được thân phận hợp pháp ở trên Hắc Tinh, có phải cũng có thể làm đối tượng được mời hay không.
Dù sao hiện giờ chỗ của bọn họ là hành tinh hoang vu hợp pháp, muốn phát triển tuyến đường du lịch chiêu đãi một đám khách miễn phí cũng không có gì kỳ lạ.
Những người ở trên Hắc Tinh vốn không phải là cư dân bản địa, đối với tinh cầu kia cũng không có quá nhiều lòng trung thành, có lẽ du lịch một chuyến, còn có thể kéo được mấy cư dân thường trú.
Nếu thật sự không được, Hứa Thu đều đã nghĩ kỹ, kiếm đủ tiền xong thì mua sắm những người đáng thương bị định thành nô lệ.
Chỉ cần bọn họ ở chỗ này có thể ổn định làm việc, bọn họ sẽ trở thành cư dân có được thân phận mới.
Hứa Thu bỏ bản vẽ vào máy móc trong xưởng sản xuất, lại sắp xếp vải dệt cùng kiểu, điều chỉnh số lượng làm một bộ.
Sau khi tiến hành sửa chữa nhiều lần, cuối cùng cô cũng xác định được phiên bản cuối cùng.
Đám trẻ bắt chước tốt nghiệp đại học, làm mũ học sĩ đặc biệt đáng yêu trên đỉnh đầu.
Trừ thứ này ra còn có bằng tốt nghiệp, huy chương tốt nghiệp, cùng với giấy chứng nhận tiểu học.
Bởi vì năng lực học tập của đám trẻ hoàn toàn khác nhau, đám trẻ cùng tốt nghiệp tiểu học xong sẽ trực tiếp tiến vào cấp trung và cấp cao đi học.
Nhưng sau này đám trẻ sống ở thành phố này, sẽ có được cuộc sống khác nhau.
Thu phục xong mọi chuyện, người máy vốn dùng để trông siêu thị không người lập tức bắt đầu làm việc.
Đám trẻ đạp hoàng hôn trở lại nhà trẻ, có đứa bé về sớm, có đứa bé về muộn.
Đám trẻ trở về tương đối muộn, ví dụ như là Bạch Táp, lúc này trở về nhìn thấy một đám người đứng ở cửa vẫn không nhúc nhích.
Bạch Táp vô cùng kinh ngạc: Đây là đang đợi cậu bé sao?
Ngay lúc này lỗ tai của cậu bé giật giật, sau đó rời mắt nhìn cửa nhà trẻ đóng chặt.
Chỉ thấy người máy đầu tròn và não tròn đã lâu không gặp bắt đầu thông báo:
“Thông báo quan trọng, thông báo quan trọng. Lễ tốt nghiệp đầu tiên của nhà trẻ đệ nhất vũ trụ sẽ được tổ chức vào ba ngày sau, mong các bạn nhỏ lớp mẫu giáo, lớp chồi, lớp lá của nhà trẻ chuẩn bị sẵn sàng, chú ý vệ sinh cá nhân.”
Người máy đầu tròn, có chút vụng về này nói đi nói lại một câu, nhưng mà đám trẻ vẫn đứng ngây ngốc ra tại chỗ rất lâu.