Chương 389: Pháp luật nào quy định tôi không có tư cách đưa đứa bé đi
Nhưng mà khi thật sự gặp mặt được con trai mình, anh ta như không có cách nào bày ra dáng vẻ người cha tốt với con mình, biểu cảm mờ mịt, chân tay luống cuống.
Nhìn dáng vẻ này của anh ta, Kim Tinh Tinh không nhịn được sinh ra mấy phần đồng tình.
Nhưng mà nghĩ tới cảnh ngộ cô ta gặp được trên phi thuyền lúc trước, cô ta lập tức ném ý nghĩ này ra sau đầu, người đàn ông rác rưởi xứng đáng bị ghét bỏ.
Kết quả cuối cùng vẫn là Hứa Thu giải vây:
“Tuy ở trên quan hệ huyết thống Đinh Đinh Đông Đông là con trai anh, nhưng dựa theo quy định của pháp luật, anh không có tư cách dẫn hai bọn họ đi.”
Lúc này công tước Aland vì quá khẩn trương, chỉ có thể cưỡng ép dời đi lực chú ý của mình, anh ta đặt tinh lực vào đối chiến với Hứa Thu:
“Pháp luật nào quy định tôi không có tư cách đưa đứa bé đi?”
Đối phương đều hỏi như vậy, Hứa Thu trả lời một cách đúng lý hợp tình: “Pháp luật do hành tinh hi vọng của chúng tôi quy định ra.”
Hứa Thu nói:
“Lúc trước anh một lời không hợp ném chúng nó đi, phạm vào tội vứt bỏ, ở trên tinh cầu này của chúng tôi, phàm là phạm tội vứt bỏ đều bị nhốt vào đại lao. Nhưng mà anh ở trong ngục giam, sẽ không có tư cách chăm sóc đứa bé.”
“Cô muốn giam tôi lại ư?”
Cô gái nhân loại trước mắt này, đúng là to gan.
Công tước Aland là cha, đương nhiên không có khả năng tức giận với con mình, nhưng đối với Hứa Thu thì khác.
Tuy dựa theo điều tra của anh ta, Hứa Thu chăm sóc đám trẻ rất tốt, nhưng mà bạn không thể trông cậy một công tước huyết tộc kiêu ngạo cảm ơn.
Công tước tôn quý được người ta hầu hạ, đương nhiên là tính cách sẽ rất ngạo mạn.
Giọng điệu và ánh mắt của công tước Aland đều trở nên vô cùng nguy hiểm, móng tay của anh ta lộ ra.
Sau đó đẹp trai chỉ ba giây, lập tức rầm một tiếng ngã xuống mặt đất.
Ngôn Đông đứng bên cạnh Hứa Thu im lặng cất súng đi nói: “Anh ta quá ồn ào, ầm ĩ.”
Hứa Thu nhìn hai con dơi nhỏ, nhưng mà trên mặt của hai anh em này lộ ra biểu cảm may mắn, hoàn toàn không có ý quan tâm tới cha.
Hứa Thu không đi qua xem xét tình hình, mà hỏi Ngôn Đông: “Anh ta có chết không?”
Huyết tốc vốn vô cùng anh tuấn biến thành một con dơi to, thoạt nhìn to hơn hai đứa bé kia gấp mấy lần.
“Chỉ là gây tê, không có gì đáng ngại.”
Ngôn Đông khinh thường nói dối, càng không lừa gạt người khác trong chuyện nhàm chán này.
Không chết là được, đối mặt với tên tìm tới cửa, còn là phần tử nguy hiểm, Hứa Thu chưa bao giờ lạm dụng đồng tình của mình.
Cô thở phào nhẹ nhõm một hơi, bắt đầu gọi trợ thủ người máy của mình.
“Vị Aland tiên sinh này đã làm trái với điều lệ quản lý trị an của thành phố, dựa theo pháp luật phải giam bảy ngày. 001, 002, hai người bắt anh ta lại, nhốt vào trong trại tạm giam đi.”
Đúng vậy, hiện giờ Hứa Thu có được thành phố, có một nơi được xây dựng thành trại tạm giam.
Trong thành phố có người sinh sống, bình thường sẽ thiết lập cục cảnh sát, bởi vì nơi không có cảnh sát thường xuyên xảy ra phạm tội.
Đương nhiên là Hứa Thu hi vọng mỗi người ở trên thành phố này đều là người tốt, nhưng mà con người sẽ thay đổi.
Có nơi quang minh chính đại có lưu manh, cô sẽ cố gắng duy trì tốt đẹp trị an của xã hội, tăng mạnh pháp luật phổ cập quy định, nếu mỗi người đều là công dân tuân thủ pháp luật là kết quả lý tưởng nhất, nhưng nơi giữ gìn trị an nhất định phải có.
Hai người máy cao cao một trái một phải bắt đối phương, sau đó đeo còng tay và xích chân màu bạc cho đối phương.
Hai bọn họ đưa công tước nào đó mất đi ý thức lên xe một cách thô bạo, sau đso nhốt vào trong trại tạm giam.
Công tước huyết tộc có quan hệ gì với bọn họ, phạm tội làm trái pháp luật ở địa bàn của bọn họ, thì phải trả giá đắt.
Có những trung tâm giam giữ những người vi phạm quản lý trị an, và những nhà tù dành cho những bản án dài hạn.
Trong quá trình thiết kế ngục giam, Hứa Thu đặc biệt khiêm tốn thỉnh giáo Ngôn Đông, chế tạo ra ngục giam tuyệt đối an toàn.
Nếu ngục giam chỉ đơn thuần là nhốt người lại, vậy thì không có hiệu quả uy hiếp đối với tội phạm làm trái pháp luật.
Thậm chí vì ngục giam có thiết bị chữa bệnh miễn phí, đồ ăn miễn phí, phòng miễn phí, có một số người sẽ cố ý phạm tội để tiến vào.
Vì không để đám người làm biếng không chịu đựng cô độc, chiếm tiện nghi, Hứa Thu còn làm quy định liên quan, kẻ phạm tội làm trái pháp luật có thể chịu đủ cách tra tấn không giống như ở mười tám tầng địa ngục, nhưng phải trả giá bằng lao động, ví dụ như là lao động cả ngày.