Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 413 - Chương 413. Cô Đang Nhìn Gì Thế

Chương 413. Cô đang nhìn gì thế Chương 413. Cô đang nhìn gì thế

Chương 413: Cô đang nhìn gì thế

Đám trẻ ăn uống no đủ, bụng tròn xoe, nhẹ nhàng vỗ đuôi, vang giống như vỗ dưa hấu chín mọng.

“Không được không được.” Tuy hiệu trưởng làm món gì cũng ăn ngon, khi bọn họ trở về cũng tiêu hao rất nhiều, nhưng mà ăn hết mà nói bụng sẽ nổ tung mất.

Trợ thủ người máy bắt đầu thu dọn, giá nướng đồ đều được rửa sạch sẽ.

Nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị rất nhiều, nhưng mà trên cơ bản là muốn ăn món gì Hứa Thu sẽ có sẵn xử lý, những thứ còn lại sẽ để đông lạnh, ngày mai trực tiếp nấu lẩu cho đám trẻ ăn.

Dù sao nhiều người, tiêu hao cũng nhanh.

“Được rồi, mọi người đi dạo trong sân một lát, tiêu cơm.”

Tuy điều kiện ở nơi huấn luyện gian khổ một chút, nhưng suy nghĩ tới tuổi tác của đám trẻ, Hứa Thu cũng tu sửa phòng tắm riêng, ít nhất có thể đảm bảo bọn họ sạch sẽ.

Dù sao phương pháp nhóm lửa, còn có cách nấu nướng đồ ăn đám trẻ đều học xong, hai ngày trước bọn họ còn tự mình làm lều trại, ngủ bên ngoài sơn động.

Dù sao hôm nay là buổi tối cuối cùng, nghỉ ngơi một lát là lẽ đương nhiên.

Hứa Thu cũng đi tắm, rửa sạch mùi khói dầu dính trên người.

Bởi vì thời gian còn sớm, Hứa Thu dọn ghế nằm ra, ở trong sân nhìn sao trời.

Ban đêm thường có gió lạnh thổi qua, nhìn ngân hà lộng lẫy, Hứa Thu cảm nhận được yên tĩnh đã lâu.

Tuy đám trẻ ồn ào nhốn nháo rất đáng yêu, nhận được yêu thích và quan tâm của mọi người cũng khiến cô cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Nhưng có đôi khi, Hứa Thu sẽ giống như bây giờ, muốn một mình lẳng lặng đợi, tìm được yên tĩnh trên tâm hồn.

Bất tri bất giác, bên cạnh Hứa Thu có thêm một người.

Không phải người khác, đúng là con thỏ to vẫn luôn ở trong nhà.

Hiện giờ đối phương không phải hình thái con thỏ, hơn nữa không biết thay bộ quần áo tương đối thoải mái từ lúc nào, thoạt nhìn thoải mái.

Điều kiện ở địa điểm huấn luyện tương đối có hạn nên hai người dùng chung loại sữa tắm, ngửi một lát sẽ ngửi được hương cam nhàn nhạt.

Có thể là vì nằm quá thoải mái, khi biết đối phương đã tiêm thuốc ức chế, Hứa Thu cũng lười cử động, vẫn cứ nằm trên ghế nhìn sao.

Ngôn Đông hỏi cô: “Cô đang nhìn gì thế?”

“Đang nhìn sao, đều nói từ một ngôi sao đến chỗ chúng ta phải tốn rất nhiều năm, tôi nghĩ có một ngôi sao là ngôi sao ba ngàn năm trước hay không.”

“Dựa theo tốc độ ánh sáng, hình ảnh mà cô đang nhìn thấy, ngôi sao gần nhất là hình ảnh một trăm vạn năm trước lưu lại.”

Hứa Thu: …

Cô nhìn không phải sao, là đang nhớ nhà!

Nhớ nhà được chưa!

Nhưng mà con người Ngôn Đông này, cũng không giống là sẽ nhớ nhà.

Người này đúng là không giỏi ăn nói, bầu không khí tốt đẹp đều bị anh phá hủy.

Cô không để ý tới Ngôn Đông.

Nhưng mà anh thật sự không nhịn được, dẫn đầu phá vỡ im lặng: “Chuyện xảy ra ngày hôm nay, tôi xin lỗi cô.”

Hứa Thu có chút bất ngờ, nhưng nhìn đôi mắt sáng trong của Ngôn Đông, cô lập tức cảm thấy dường như chuyện đó cũng không ghê gớm gì:

“Thôi, chuyện này không thể trách anh.”

Nếu không phải thuốc ức chế bị vỡ, căn bản sẽ không xảy ra tình huống xấu hổ như vậy, coi như đối phương sinh bệnh đi.

Nếu Hứa Thu nổi giận, hay là nhân cơ hội đưa ra một số điều kiện, Ngôn Đông đều chấp nhận, nhưng cô không so đo gì, trái lại khiến anh không biết phải làm sao.

Ban đêm gió còn nhẹ nhàng thổi qua, Hứa Thu nằm trên ghế bập bênh, bất tri bất giác ngủ mất, khi cô mở mắt ra, không trung vẫn đầy sao lộng lẫy, vừa nhìn đồng hồ mới qua hơn một tiếng.

Không biết Ngôn Đông lặng lẽ rời đi từ khi nào.

Hứa Thu ngáp một cái, làm phiền người máy mang cho cô một cái chăn mỏng.

Bên ngoài địa điểm huấn luyện của bọn họ có phòng hộ riêng, không lo lắng có dã thú đột nhiên xông tới.

Gần ghế bập bênh có đặt trang bị đuổi côn trùng, sáng ngày mai trước khi đám trẻ dậy trở về phòng là được.

Kết quả theo trợ thủ người máy cùng trở về, còn có Ngôn Đông.

Đối phương mang tới một cái giường gấp, đặt gần cô.

Hứa Thu mở to mắt: Anh đang làm gì thế?

“Sân là thuộc về mình cô, tôi không ở ở chỗ này sao?”

Hứa Thu lắc đầu: “Chuyện đó thì không có.”

Dù sao đối phương không ngủ trên ghế bập bênh của cô, nhưng sao cô cảm thấy kỳ lạ chỗ nào đó.

Ngôn Đông nằm trên giường gấp, toàn bộ tư thế rất ưu nhã, có chút giống quỷ hút máu nằm trong quan tài trên tivi.

Bình Luận (0)
Comment