Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 412 - Chương 412. Tất Cả Biểu Hiện Đều Bình Thường

Chương 412. Tất cả biểu hiện đều bình thường Chương 412. Tất cả biểu hiện đều bình thường

Chương 412: Tất cả biểu hiện đều bình thường

Trước khi tới đây, Ngôn Đông cho rằng đoạn thời gian mất mặt nhất trong nhân sinh của mình, chính là ở trạng thái mất trí nhớ lúc trước, bởi vì đói khát trộm cà rốt, sau đó bị Hứa Thu bắt ngay tại trận.

Trăm triệu không ngờ tới, chỉ cần sống thời gian đủ dài, nửa đời trước của anh đều không thể tưởng tượng, chuyện càng thêm liêm sỉ còn có thể xảy ra ở trên người anh.

Lần trước là Hứa Thu, lần này vẫn là Hứa Thu, dường như mỗi một chuyện đều không thể thoát khỏi có liên quan chặt chẽ tới Hứa Thu.

Thiết bị trong tầm tay có hạn, Ngôn Đông trực tiếp rút máu mình, sau đó lại tiêm thuốc vào, lại rút ra lần nữa.

Anh định lát nữa về viện nghiên cứu sẽ tiến hành nghiên cứu.

Phải biết rằng đây là phản ứng sinh lý bình thường, nhưng cho dù là khi anh trẻ tuổi khí thịnh, cũng chưa đến mức làm ra chuyện khác người như thế.

Theo tuổi tác tăng lên, lực nhẫn nại của anh cũng tăng theo từng năm, theo lý mà nói dược tề dùng lâu sẽ chịu được thuốc tương đối mạnh, nhưng mà nghiên cứu khai phá của Ngôn Đông cũng đang không ngừng cải tiến.

Có người chịu đựng một thời gian, lập tức biến thành ma pháp sư, hiện giờ Ngôn Đông đã là trình độ đại ma pháp sư.

Có lẽ là vì nhân loại huyết thống thuần khiết có được năng lực dụ dỗ càng mạnh hơn.

Như vậy không phải nói đối phương cố tình làm ra hành động gì đó, trên thực tế chỉ cần Hứa Thu đứng đó, đối với anh mà nói chính là yêu và dục.

Ngôn Đông biết rất rõ, cho dù là đám trẻ kia, còn có đám Adonis, thậm chí chính anh đều là sản phẩm thất bại.

Ngôn Đông có bệnh, hơn nữa bệnh cũng không nhẹ, nhưng mà bệnh như vậy cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống của anh, thậm chí trợ giúp anh trở thành thiên tài được người đời hâm mộ.

Trong khoảng thời gian ở bên cạnh Hứa Thu, bệnh này thực sự có khuynh hướng chuyển biến tốt đẹp, nhưng mà dựa theo mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay có thể thấy, anh vẫn luôn bệnh thì tốt hơn.

“Hiệu trưởng, anh ta tỉnh, tất cả biểu hiện đều bình thường.”

Thời gian này đã khuya, cho dù dạ dày làm bằng sắt cũng nên ăn gì đó.

Vì tránh cho xấu hổ, đưa bữa tối cho Ngôn Đông là trợ thủ người máy.

Người máy cầm khay, ổn định vững chắc lấy rất nhiều đồ ăn.

Dù sao tính cách của Ngôn Đông tương đối quái gở, hơn nữa hưởng thụ an tĩnh, không cần phải đặc biệt kéo đối phương tới đây.

Hứa Thu là loại người tương đối thích náo nhiệt, nhưng thỉnh thoảng cũng rất hưởng thụ cô độc, cô chưa bao giờ cưỡng ép người khác lựa chọn giống như mình.

Đặc biệt là ngay lúc này, Ngôn Đông không xuất hiện mà nói đều tốt cho cả hai bên.

Cho dù alf đồ ăn kèm theo cay đắng, Hứa Thu làm cũng rất ngon, huống chi Ngôn Đông vốn càng thích ăn chay.

Anh ăn cơm nắm rau dại, khổ qua xào, uống canh rau dại xanh mướt, gắp một miếng bánh nhỏ làm bằng bã đậu nành.

Sau đó nhìn bên ngoài cửa sổ, ở trên sân bằng, trong sân mở đủ loại đèn nhỏ vô cùng ấm áp, trên giá có nướng BBQ.

Hứa Thu đeo tạp dề, mái tóc xõa tung được búi sau đầu, thịt nướng tỏa ra tiếng xèo xèo ở trên giá nướng, mùi thịt lan ra bốn phía, mùi thơm bay rất xa, cách một cánh cửa vẫn từ khe cửa chui vào.

Ngoại trừ thịt được thái hơi mỏng ra, còn có cà tím nướng, bánh gạo nướng.

Không biết có phải là nguyên liệu Hứa Thu đặc biệt mang đến hay không, đậu hũ được cắt thành miếng hơi phồng lên trên giá sắt, bên cạnh cũng là bánh gạo được chiên phồng lên.

Hứa Thu tương đối thuần thục lấy bánh gạo và đậu hũ lên.

Trên bánh gạo có bôi một lớp bột đậu nành vị ngọt, đậu hũ thì bôi tương ớt.

Vỏ ngoài bánh gạo hơi vàng và giòn, bên trong thì mềm mại có tính dính, đậu hũ thì không mất đi tính dai, bởi vì là sản phẩm đậu nành lòng trắng trứng, mặt ngoài có nhiều lỗ nhỏ hút đầy nước sốt, tràn ngập hương vị.

Hứa Thu dùng kẹp đặt đồ ăn lên đĩa hình lá cây được rửa sạch sẽ: “Mới ra lò, cẩn thận nóng, mọi người ăn từ từ.”

Đám trẻ ngây ngô kia vây quanh bên cạnh Hứa Thu, bởi vì hôm nay mưa to qua đi lại có ánh mặt trời, ban đêm sao trời lộng lẫy.

Bầu không khí giữa bọn họ có vẻ vui, có loại cảm giác ấm áp thong thả chảy xuôi.

Giống như là vào đông nước ấm gãi đúng chỗ ngứa, khi sinh bệnh có túi nước ấm, vô cùng khoan khoái.

Ngôn Đông từng ăn mấy thứ này, biết rõ mỹ vị của những món ăn này, cúi đầu nhìn phần ăn của mình, đột nhiên cảm thấy đồ ăn của mình trở nên càng thêm chua xót, náo nhiệt đều là người khác, mà anh thì không có gì.

Bình Luận (0)
Comment