Chương 417: Mặt hiệu trưởng thật đỏ
Mẹ và cha mặc tạp dề bận rộn trong bếp từ sáng sớm, nhìn thấy Hứa Thu vẫn còn buồn ngủ:
“Không nhanh thay quần áo đi, đám cô con đều sắp tới, nồi nhỏ có hầm cháo, ăn tạm với chút dưa muối trước.”
Vịt quay, xá xíu thịt, xương sườn ninh sôi ùng ục trong nồi, thịt kho tàu, nộm rau…
Đồ ăn làm cho khách đương nhiên không thể tùy tiện chạm vào, nhưng bữa sáng có thể ăn bát cháo loãng nóng hổi trước.
Hứa gia muối đồ tuyệt nhất, gần đây còn ướp củ cải trắng chua ngọt.
Ăn cháo trắng kèm theo chút đồ muối vào bụng, cả người Hứa Thu đều thoải mái hơn.
Nhưng mà ăn rau muối xong, khoang miệng khó tránh khỏi có mùi, nước súc miệng không đủ nồng, Hứa Thu lại cầm hai quả quất trên bàn.
Quả quất vỏ mỏng, mọng nước có mùi thơm đặc trưng, vỏ ngoài ngọt dịu, ở giữa có vị chua nhẹ khiến người ta ăn tỉnh táo tinh thần.
Dường như chỉ trong nháy mắt bữa tiệc đã được tổ chức, người thân lại nói mấy đề tài đơn giản, học tập công việc đối với đám trẻ.
Nhanh chóng ăn cơm xong Hứa Thu vội vàng rời khỏi bàn ăn, nhốt mình trong căn phòng nhỏ, hưởng thụ thân thiết khó có được.
Cô ở trong căn phòng mình ngủ rất nhiều năm, kéo bức rèm ra, để mặc ánh mặt trời chiếu lên người.
Không biết trên người Hứa Thu đổi về đồ ngủ con thỏ đáng yêu từ khi nào, loại đồ ngủ lông xù xì này, mặc vào còn giữ ấm hơn cả áo lông vũ.
Cô kéo mũ có hai tai thỏ lên, cả người chui vào trong chăn mềm như bông, cảm nhận ánh mặt trời chiếu lên người, rõ ràng là vào đông, ấm áp đến mức sắp hòa tan.
Ăn tết, còn có người bắn pháo hoa, tiếng người cãi vã trong tivi cũng rất vang dội, nhưng những âm thanh này càng như liều thuốc trợ giúp giấc ngủ đối với Hứa Thu.
Thật tốt, muốn vẫn luôn không dậy như vậy.
“Mặt hiệu trưởng thật đỏ.”
“Ai da, thật nóng, Thu Thu có bị đốt thành kẻ ngốc hay không?”
Giọng nói của Hứa Bạch Bạch vang lên: “Nhường một chút, nhường một chút, đừng vây quanh, để thầy đo nhiệt độ cơ thể cho cô ấy.”
[39.7 độ, sốt cao.]
Hứa Bạch Bạch rà quét tình hình cho Hứa Thu một lát, lập tức cảm thấy không ổn.
Cứ tiếp tục sốt như vậy, đúng là dễ khiến đầu Hứa Thu bị cháy hỏng.
Tuy khoa học kỹ thuật tiến bộ đến mức phi thường, y học cũng mạnh hơn nhiều, bình thường đứt tay đứt chân gì đó có thể được tái tạo bằng công nghệ tái tạo và nhân bản tế bào, một số vết thương cũng có thể khép lại.
Nhưng mà khu vực thần kinh não, một khi chịu thương tổn, muốn chữa trị không dễ dàng như vậy.
Lúc này phân lượng nói chuyện của người lớn cao hơn đứa bé: “Mọi người mau tránh ra, phải đưa cô ấy đến khoang trị liệu.”
“Nhưng mà lấy chăn ra, Thu Thu sẽ bị đông lạnh, vậy thì sẽ trở nên càng thêm nghiêm trọng, khoang trị liệu cách nơi này hơi xa.”
Còn có đứa bé lao ra: “Em đi tìm tiến sĩ D, tiến sĩ D tương đối thông minh!”
Ngôn Đông vốn ở viện nghiên cứu, khi nhận được tin lập tức bỏ dự án trong tay xuống, sải bước chạy về phía khu vực ký túc xá.
Anh cũng truyền đạt mệnh lệnh với Hứa Bạch Bạch trước: “Trực tiếp bọc chăn đưa cô ấy đến phòng y tế, làm kiểm tra toàn diện.”
Tốc độ của người đàn ông rất nhanh xách theo con chim nhỏ tới báo tin: “Em nghỉ ngơi một lát trước, nói cho tôi cụ thể là có chuyện gì?”
Nguyên Cửu thở hổn hển mấy hơi:
“Bởi vì hiệu trưởng không xuống ăn cơm, gõ cửa mãi mà không có bất cứ phản ứng gì, chúng em quá sốt ruột nên mở cửa ra, sau đó phát hiện mặt hiệu trưởng đỏ bừng lên, còn đang gọi mẹ. Hứa Bạch Bạch nói, hiệu trưởng sinh bệnh.”
Hiện giờ trên tinh cầu này của bọn họ có hơn một ngàn cư dân, cho nên hiện giờ tình thế bữa sáng cũng xảy ra thay đổi nhất định.
Kết thúc trại hè đám trẻ quay về thành phố, tới bữa sáng sẽ tới nhà hàng buffet ăn cơm.
Hiện giờ bữa sáng trên cơ bản đều là đám trợ thủ người máy nấu nướng, nửa tự giúp mình làm bữa sáng, đám trẻ có được càng nhiều quyền lựa chọn.
Khi đói bụng có thể ăn nhiều một chút, nếu ăn không ngon thì không miễn cưỡng mình.
Tay nghề của người máy nấu ăn điều chỉnh đến giống với mình xong, hiện giờ Hứa Thu cơ bản không cần làm bữa sáng mấy, dựa theo tình huống thông thường, chỉ cần ở chung một chỗ với đám trẻ, cô sẽ cùng ăn như đám trẻ.