Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 418 - Chương 418. Tiếng Nói Chuyện = Nói Chuyện Với Thân Thích

Chương 418. Tiếng nói chuyện = nói chuyện với thân thích Chương 418. Tiếng nói chuyện = nói chuyện với thân thích

Chương 418: Tiếng nói chuyện = nói chuyện với thân thích

Cho dù đã ăn, lúc này cũng sẽ xuống dưới chào hỏi với đám trẻ, nói một câu ngọt ngào chào buổi sáng.

Nhưng hôm nay thì khác, Hứa Thu không xuống.

Là người lớn đương nhiên có quyền lợi ngủ nướng, nhưng mà hôm nay thì khác, hôm nay mãi đến khi giờ cơm kết thúc, thời gian ăn nhà hàng buffet đều qua đi, Hứa Thu vẫn không tới.

Không cùng ăn cơm, cũng không chào buổi sáng, thậm chí không làm việc.

Vì xây dựng thành phố này, Hứa Thu đã mấy ngày làm việc với cường độ cao.

Hiện giờ hơi đi vào quỹ đạo, cô vẫn giống như trước làm 5 nghỉ 2.

Nhưng hôm nay là thời gian làm việc, không phải ngày nghỉ cũng không phải ăn tết.

Người phụ trách bàn giao công việc đã nhắn tin dò hỏi, không nhận được bất cứ đáp lại gì.

Chuyện này thật sự quá khác thường, đám trẻ không băn khoăn nhiều như người lớn, lập tức đi gõ cửa trước tiên.

Nhưng mà cho dù bọn họ gõ cửa rầm rầm, vang tận 5 phút Hứa Thu cũng không có phản ứng.

Tiếng nói chuyện = nói chuyện với thân thích.

Trong lúc ngủ mơ, Hứa Thu coi tiếng gõ cửa của đám trẻ thành tiếng pháo.

Sau đó đám trẻ tiến vào phòng, nói chuyện với Hứa Thu, tiếng nói chuyện = tiếng tivi đang mở bên ngoài.

Đợi khi Ngôn Đông tìm tới, cửa phòng Hứa Thu đều bị đám trẻ làm sập.

Trước lạ sau quen, khi đám trẻ còn là đứa bé trong nhà trẻ, từng trải qua chuyện này một lần.

Ngôn Đông tự mình làm thêm bước kiểm tra cho Hứa Thu, hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Không có vấn đề gì lớn, đợi hạ sốt, người tỉnh thì sẽ không sao.”

“Các em cũng không cần phải vây quanh nơi này, hôm nay phải đi học mà.”

Đám trẻ còn là học sinh tiểu học, chương trình học rất nhiều.

Đám trẻ đều cảm thấy không vui.

“Em không đi, em muốn ở lại với Thu Thu.”

Chương trình học đâu quan trọng bằng Hứa Thu.

“Đúng vậy em cũng không đi, đợi hiệu trưởng tỉnh lại, bên cạnh cô ấy không có ai, sẽ đau lòng cỡ nào.”

Bé Hồ Ly Lị Lị là con gái, tâm tư tương đối tinh tế, khi cô bé cảm thấy không thoải mái, sẽ hi vọng bên cạnh có người.

Ngôn Đông nhíu mày: “Tôi ở đây với cô ấy, nơi này không cần nhiều người như vậy.”

Anh nhìn cửa sổ đóng kín: “Phòng quá nhỏ, không khí không lưu thông, sẽ ảnh hưởng đến bệnh tình của cô ấy.”

“Hơn nữa nếu các em bị lây bệnh mà nói, bệnh của cô ấy còn chưa khỏe lại, lại phải chăm sóc các em.”

So với đám trẻ này, cơ thể của Hứa Thu yếu hơn nhiều.

Không thể không nói, câu nói kế tiếp của Ngôn Đông thành công chọc trúng tim đám trẻ.

Bọn họ đều hi vọng Hứa Thu có thể nhanh chóng khỏe hơn, người nào cũng không muốn gây thêm phiền phức cho hiệu trưởng.

“Vậy được rồi, chúng cháu đi đây, chú nhất định phải chăm sóc cô ấy thật tốt đấy.”

Bé trai thoạt nhìn văn tĩnh Châu Nương nói:

“Nếu chú dám không chiếu cố hiệu trưởng thật tốt, chúng cháu sẽ không bỏ qua cho chú!”

Bạch Táp ở bên cạnh im lặng giơ nắm tay nhỏ của mình lên.

Thanh Sa cũng cong người, lè lưỡi rắn.

Rõ ràng là trường hợp ấm áp, lại làm đến giương cung bạt kiếm.

Hứa Bạch Bạch nói:

“Nếu bọn họ ở đây, Hứa Thu sẽ càng vui hơn. Để bọn họ đợi ở phòng bên đi, hôm nay trường học tạm nghỉ nửa ngày.”

Nhìn tình hình hiện giờ, có lẽ không có người nào có tâm trạng đi học.

Tất cả đứa bé đều đồng ý, cả đám ngồi ở phòng bên, thường đứng dậy nhìn phòng bên cạnh.

Mấy đứa bé châu đầu ghé tai: “Tớ cảm thấy chúng ta không thể như vậy.”

“Quá bị động.”

“Đúng thế đúng thế.”

Mộc Chức nói: “Nhưng nếu thật sự sinh bệnh mà nói, hiệu trưởng sẽ rất vất vả.”

“Đeo khẩu trang có thể đề phòng lây bệnh, chúng ta không chạm vào người hiệu trưởng là được.”

“Nhưng nếu virus lợi hại mà nói, lúc trước chúng ta cũng đã tiếp xúc với hiệu trưởng. Hơn nữa con thỏ xấu xa kia đã nói, hiệu trưởng không bị bệnh nặng, chỉ phát sốt à. Tớ thấy trong sách nói phát sốt sẽ không lây bệnh, cảm mạo mới lây.”

“Hiệu trưởng có thể là bị cảm mạo.”

Mấy đứa bé bàn bạc một lát, sau đó người đầu tiên mở cửa.

Con mèo đeo khẩu trang nói:

“Người nhiều không được, nhưng thêm một người cũng không ảnh hưởng gì, chúng cháu đều đã tiêu độc, muốn thay phiên bảo vệ hiệu trưởng.”

Tần suất thay phiên này duy trì sáu phút, 10 đứa bé, người nào cũng không muốn gian nan đợi mấy tiếng.

Bình Luận (0)
Comment