Chương 83: Nó là một con có cánh!
“Các em về chỗ mình ngồi đi, không được tự ý rời khỏi chỗ.”
Mỏ nhọn Nguyên Cửu nói: “Mặc dù hôm nay là ngày đi học, nhưng buổi chiều lại không có tiết, không có lịch học chính là thời gian tự do hoạt động. Hơn nữa, lúc hiệu trưởng đi ra ngoài, chỉ bảo bọn em ngoan ngoãn đợi trong phòng học, không hề bảo không cho chúng em ra khỏi chỗ ngồi.”
Cậu bé nói rất có lí, người máy ngốc nghếch chẳng thể phản bác được gì.
Những người máy tưởng đâu khá thông minh, nhưng trên thực tế chỉ tiếp nhận được một số mệnh lệnh đơn giản.
Nguyên Cửu nói nghe có vẻ hợp lí, người máy không ép buộc nhóm con non về chỗ nữa, chỉ đứng bên cạnh trông.
Nhỡ đâu có con non nào không cẩn thận bị lộn xuống cửa sổ, bọn họ còn kịp thời giơ tay xách chúng lên thả về vị trí.
Sau khi sương trắng tan đi, không chỉ mình Hứa Thu kinh ngạc, còn có những con non đứng lay cửa sổ.
Đám con non xôn xao cả lên, Nguyên Cửu đứng ở bên cạnh là đứa đầu tiên gặp nạn, bị ép lộn thẳng ra ngoài.
Cũng may, một cánh tay người máy kịp thời xuất hiện, từ trong ma pháp hồ nước rậm rạp chuẩn xác túm được cổ mềm mềm của đối phương, đưa con chim nhỏ không bớt lo về thẳng chỗ ngồi.
“Ây da, người ta biết bay, rơi ra ngoài cũng không làm sao.”
Ôi mấy người máy này thật là khờ, không biết ứng biến gì.
Nó là một con có cánh!
Nhưng rất nhanh không còn ai để ý đến lời phàn nàn vụn vặt của Nguyên Cửu nữa.
Anh em Đinh Đông bắt đầu song ca: “Ê Đông Đông, vừa em có thấy không, nhà trẻ lại có thêm người nữa.”
“Em nhìn thấy rồi, chỉ có mười vị trí, ai đồng ý nhường chỗ cho nó chứ.”
“Có lẽ nó có thể ngủ cùng với hiệu trưởng, dù sao phòng hiệu trưởng rộng hơn phòng chúng ta nhiều.”
“Hiệu trưởng kia đối tốt với nó lắm kìa, cởi cả áo ra cho nó mặc.”
Đám con non chúng nó, chả có lấy một cái áo nào, tên nhóc mới đến đáng ghét quá đi.
Chợt Hoa Lan đặt ra một câu hỏi: “Mọi người có để ý không, hình như không thấy Bạch Táp đâu nữa?”
“Tớ nhìn thấy bên ngoài có cái hộp, có phải Bạch Táp chui vào cái hộp kia hay không?”
Người trong tộc Bạch Táp, thích nhất là chui vào trong hộp.
Nguyên Cửu bác bỏ: “Đâu có, tớ vừa mới bay lên xem rồi, trong hộp trống không, chỉ có một bộ quần áo.”
Bạch Táp biến đâu mất tiêu, người mới xuất hiện, còn có tai với đuôi mèo giống Bạch Táp, mấu chốt là màu mắt của hai người họ y chang nhau.
Trong nhà trẻ, ánh mắt của mỗi con non đều rất đẹp, nhưng cả nhà trẻ chỉ có Bạch Táp là hai con ngươi màu sắc khác nhau.
Nói cách khác…
“Người mới đến chính là Bạch Táp biến thành!”
“Trời ạ, Bạch Táp biến thân rồi!”
Dù trong nhà trẻ có con non như hình người như Châu Nương, bởi nửa người trên của cá cũng là hình dáng nhân loại.
Nhưng lúc trước Bạch Táp là một con mèo con chính hiệu đó!
Thần kỳ quá xá, hệt như ma pháp trong câu chuyện Hứa Thu giảng đến.
Chẳng lẽ Bạch Táp chính là mèo xám trong truyền thuyết, đến ngày sinh nhật, bà tiên đỡ đầu đưa bộ đồ biến thân tới, làm cho mèo con biến thành con non hình người chỉ có tai và đuôi mèo.
Nỗi kinh ngạc qua đi, đám con non bắt đầu thảo luận về hiện tượng thần kì này.
“Lông của cậu ấy biến mất hết rồi? Trông thật xấu xí.”
Hồ ly nhỏ có lông Lị Lị, vẫn vô cùng tự hào về bộ lông hoả diễm bùng cháy xinh đẹp toàn thân mình.
Mặc dù trong mắt Hứa Thu, trạng thái đứa trẻ tai mèo của Bạch Táp cũng dễ thương muốn chết, nhưng đối với Lị Lị mà nói, Bạch Táp bỗng trở nên xấu xí.
“Ai ôi, sao cậu cắn tớ!”
Vừa dứt lời, hồ ly nhỏ đã bị cắn một miếng, tuy không có nọc độc nguy hiểm, nhưng cảm giác tứ chi tê dại cũng đủ nghẹn.
“Cậu nói ai không có lông là xấu cơ?”
10 con non, không phải con nào cũng có lông nhung mềm mại.
Thanh Sa vẫn luôn cho rằng, nó chính là con rắn xanh nhỏ đẹp nhất nhà trẻ, cũng là con non được yêu thích nhất trong lòng hiệu trưởng.
Nhìn bộ vảy sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời của nó xem, đẹp thế cơ mà, những con non chỉ có lông nhung không có vảy mới xấu đó.
Tuần trước đánh giá, nó bằng trí não thông minh, tính cách yên tĩnh của mình nhận được nhiều phiếu bé ngoan nhất nhà trẻ.
Có điều đứng thứ nhất toàn nhà trẻ, thật ra là đồng xếp hạng.
Bởi vì ngoại trừ Nguyên Cửu nghịch ngợm gây sự lại đòi hỏi rất nhiều thứ, với Hoa Lan lãng phí thức ăn, cùng với Đinh Đinh Đông Đông buổi tối quấy nhiễu người khác ngủ dẫn đến bị trừ mất một đoá hoa hồng nhỏ, những con non khác đều giống như nó, mỗi ngày nhận được một đoá hoa hồng nhỏ.