Chương 107
Chương 107Chương 107
Toàn bộ phòng khách trông sáng sủa hơn trước rất nhiều. Lục Trác nhanh chóng phát hiện ra cửa kính của nhà xe cũng to hơn và sáng hơn trước rất nhiều.
Cao Thiến rất thích chiếc phòng khách này, cô ấy ngồi ở trên ghế sô pha đơn một lát, rồi đi tới trước kệ sách xem một vài cuốn sách.
Lục trác nhìn xung quanh phát hiện không chỉ có không gian phòng khách của nhà xe trở nên lớn hơn, mà còn có nhiều cửa hơn.
"Không biết còn có bao nhiêu gian phòng nữa." Lục Trác có hơi bất ngờ.
Cao Thiến cũng nhanh chóng phát hiện những căn phòng mới được thêm vào, ở mỗi phòng còn nhiều hơn một cái cửa. Cô ấy phát hiện ra một căn phòng có viết tên cô ấy, cô đẩy cửa ra xem.
"Aaaaa, cái giường lớn hơn rồi"
Chiếc giường vốn dĩ chỉ rộng có một mét nay đã biến thành một mét hai, hoặc một mét ba, chiếc giá treo đồ cao từ trần đến sàn lúc trước cũng đã trở thành tủ quần áo một cánh, có thể đựng được rất nhiều đồ dùng cá nhân bên trong.
Vách ngăn ban đầu cũng biến thành một chiếc ngăn kéo năm tầng. Hơn nữa, ở trong phòng còn có một chiếc bàn làm việc rộng một mét và một cái ghế.
"Oa oa oa tôi tuyên bố đây là nhà của tôi." Cao Thiến đột nhiên muốn khóc, căn phòng nhỏ này thật ấm áp đáng yêu, con chim sẻ tuy nhỏ nhưng nội tạng đều đầy đủ cả.
Chớp mắt một cái cô đã cảm thấy rất thân thuộc với căn phòng này, hy vọng mình có thể ở đây mãi mãi.
Lúc này Lục Trác cũng đang ngẩn người nhìn một căn phòng ở trong nhà xe.
Phòng huấn luyện.
Đây là đâu?
Cậu tò mò đi vào, năm phút sau cả người cậu ướt đẫm mồ hôi đi ra khỏi phòng huấn luyện, vừa bước ra thì gặp ngay Cao Thiến đi ra khỏi phòng ngủ.
"Sao người cậu nhiều mồ hôi vậy?”
Lục Trác cảm thấy mình vẫn còn đang ở trong giấc mộng, cậu đã dùng hết thời gian dùng thử miễn phí của ngày hôm nay, nhưng thực tế thì mới trôi qua có 5 phút.
Cậu cảm thấy nhà xe này quả thật là thiên đường.
Võ học cơ bản của Lục Trác là học của một sư phụ gần nhà trước khi tận thế, sau khi tận thế gia đình của sư phụ cũng rời khỏi đó, không biết đi đâu. Điểm võ lực của cậu đã rất lâu rồi chưa tăng lên, hôm nay bước vào phòng huấn luyện, cậu lựa chọn sân huấn luyện võ cổ truyền, bên trong thật sự có một vị sư phụ chỉ dạy cho cậu vê phương diện chiêu thức.
"Kiến thức cơ bản của cậu rất tốt, nhưng kinh nghiệm chiến đấu thì chưa đủ, sức bật cũng chưa đủ, đề nghị tiến hành rèn luyện kết hợp thể năng, đồng thời tiếp nhận huấn luyện chiến đấu mỗi ngày." Huấn luyện viên tí hon nói.
Nửa giờ trải nghiệm trôi qua rất nhanh, Lục Trác hận mình không có nhiều tiền vàng, nếu không cậu nguyện ý bỏ thêm tiền để mua nhiều thời gian huấn luyện hơn.
Dù sao thì chỉ cần tăng thực lực của mình lên, mới có thể tồn tại ở thời địa mạt thế này.
Ở trong thẻ của cậu cũng có khá nhiều tiền vàng, nhưng mẹ cậu bị bệnh sau này còn phải chữa trị không biết tiêu tốn biết bao nhiêu tiên, cậu phải giữ lại chữa bệnh cho mẹ.
"Phòng huấn luyện đều thu phí tiêu chuẩn một trăm tiền vàng một giờ, hoặc có thể dùng điểm cống hiến của khách tới đây, mỗi một điểm cống hiện có thể sử dụng phòng huấn luyện miễn phí một tiếng đồng hồ."
"Điểm cống hiến của khách trọ là gì?" Lục Trác khá có hứng thú đối với vấn đề này.
"Tham gia nhiệm vụ tập thể, chủ động đảm nhiệm công việc bên trong nhà xe, tiêu diệt zombie trong quá trình thi hành nhiệm vụ và những hành động cống hiến khác trong thời gian ở nhà xe lữ xá. Điểm thưởng của hành vi cụ thể sẽ không được công bố, nhưng khách trọ có thể kiểm tra điểm cống hiến còn lại của mình. Điểm cống hiến còn có thể dùng cho việc mua một số hàng hóa đặc biệt."
Lục Trác đột nhiên hiểu ra, chỉ cần cậu chủ động làm nhiều việc hơn, thì có thể ở phòng huấn luyện lâu hơn, thậm chí có thể mua một số hàng hóa đặc biệt ở trên kệ của máy bán hàng tự động.