Chương 108
Chương 108Chương 108
Lúc này Lục Trác hoàn toàn không thể nói rõ được trải nghiệm thần kỳ này của mình, chỉ nói: "Chị đi vào xem một chút thì biết ngay thôi."
Cao Thiến tò mò, cũng đi vào phòng huấn luyện để trải nghiệm.
Lúc này Ninh Mông đang kiểm tra các chức năng được nâng cấp trong bảng hệ thống.
Cô cũng phát hiện ra việc thiết lập điểm cống hiến của khách trọ, cô còn phát hiện ra hệ thống cửa hàng mua sắm dùng điểm tích lũy đã mở ra phân loại thuốc, những loại thuốc ở đây có giá cả cũng không đắt lắm.
Năm trăm mười điểm tích lũy là có thể mua được một số loại thuốc thông thường, hai ngàn không trăm năm mươi điểm tích lũy là có thể mua được một lọ hoặc cả bảng thuốc hiếm có, đó là một mức giá rất tốt.
Nhưng mà có rất nhiều thuốc đều hạn chế mua, không thể mua số lượng lớn được.
Ký chủ có thể đặt thêm nhiều loại thức ăn nhiên liệu, dược phẩm lên kệ của máy bán hàng tự động.
Ninh Mông có hơi xoắn xuýt, nếu như vậy khách hàng mua hàng hóa thì có phải sẽ trừ điểm tích lũy của cô không?
Hàng hóa mà khách hàng sử dụng đều có giá cả nhất định, hàng hóa phổ thông không cần điểm cống hiến, khi quy đổi thành điểm tích lũy cũng sẽ không bị thua thiệt. Hàng hóa cần điểm cống hiến khách trọ có thể kiếm được điểm tích lũy từ ký chủ, cho nên cũng sẽ không bị lỗ. Về cơ bản khách trọ chỉ tiêu càng nhiều thì ký chủ cũng kiếm được càng nhiều.
Ninh Mông nghiên cứu một chút, ngoại trừ nguyên liệu tươi sống dùng để nấu ăn, thì những thứ khác đều có thể bày lên kệ
Cô đặt một số đồ ăn vặt, trái cây, nước uống, trong danh mục năng lượng, cô ấy đặt những thùng dâu diesel, sạc điện và nhiều món đồ khác nữa.
Trong danh mục thuốc cô bày lên một số loại thuốc thường dùng, cùng với một số loại thuốc trong danh mục thuốc mà Tân Thư đã liệt kê trước đó.
Sau khi làm xong những việc này, cô vốn muốn tìm Lục Trác để nói rõ chuyện này, nhưng khi cô bước vào nhà xe đã thấy cậu kiểm tra thông tin thuốc men ở trên kệ trong máy bán hàng tự động, nên cô chỉ giải thích sơ qua về chuyện điểm cống hiến. Lúc này Lục Trác chăm chú nhìn vào màn hình, ở trên đó có rất nhiều loại thuốc, bao gồm bù nước, chống viêm, giảm ho, bổ sung dinh dưỡng và các loại thuốc mà bệnh nhân ung thư phổi giai đoạn cuối cần dùng.
Giá cả của thuốc men ở trên đó cũng không quá đắt, chỉ là tất cả những loại thuốc này đều cần điểm cống hiến.
Cậu vui mừng đến mức chiếc mũi đã cay xè, không cầm nổi nước mắt.
"Lục Trác, em sao vậy?"
"Tốt quá rồi, chị Ninh, thật sự là tốt quá rồi" Cậu nghẹn ngào không nói thành lời.
Ninh Mông võ vai cậu, cảm thông với nỗi đau của cậu lúc này: "Mặc dù chị không có cách nào chữa khỏi bệnh cho mẹ em, nhưng ít nhất có thể giảm bớt đau đớn cho bà ấy." Lục Trác phải rất cố gắng mới nhịn xuống được, giọng nói vẫn mang theo sự nức nở: "Tối nay, tối nay mọi người muốn ăn gì em sẽ nấu cơm."
"Em nấu sao?"
"Chị Ninh, sau này chị đừng giành công việc với em nữa, còn nữa phiền chị tìm giúp em chổi lau nhà và giẻ lau nhà, sau khi ăn cơm xong em sẽ quét dọn một lượt”
Ninh Mông: "..."
"Aaaa, Ninh Mông ơi, tớ yêu cậu chết mất thôi." Cao Thiến hét lên rôi chạy ra chỗ cô: "Tớ phải kiếm điểm cống hiến, ai cũng đừng ngăn cản tôi, tối hôm nay cậu dạy tớ nấu cơm có được không?"
Ninh Mông nhún nhún vai: "Cậu tới muộn rồi, Lục Trác đã nhận nấu cơm rồi."
Cao Thiến bĩu môi, nói: "Vậy thì tớ sẽ dọn dẹp vệ sinh." Lục Trác: "Xin lỗi chị, quét dọn là việc của em rồi."
Cao Thiến sắp tức giận muốn chết: "Lục Trác, em không thể bá đạo như vậy được, em nấu cơm, em quét dọn vệ sinh, em là đàn ông phải có phong độ lịch sự chứ."
Lục Trác khoanh tay: "Em là trẻ con, em còn chưa trưởng thành, còn nữa, mẹ em bị bệnh, em muốn mua thuốc cho bà ấy"
Để giành được việc làm, Lục trác chỉ có thể sử dụng con át chủ bài của mình, Cao Thiến nghiến răng: "Coi như em ác. Quên đi chị sẽ không cướp việc với em nữa.