Chương 141
Chương 141Chương 141
Em muốn đi làm nhiệm vụ cùng đội cứu viện Hỏa Bạn, chỉ có như vậy, em mới có thể biểu đạt lòng biết ơn của mình."
Cậu không phải là loại người khốn nạn qua cầu rút ván, các đồng đội của đội cứu viện Hỏa Bạn đều giúp đỡ cậu, cậu không thể bỏ mặc bọn họ, chỉ quan tâm đến mẹ của mình. Cậu còn muốn cùng bọn họ giết thật nhiều zombie.
"Vậy cậu mau đi nói tin tốt này cho mẹ của cậu đi." Bạch Ngôn Tài nghe cậu ấy nói như vậy thì cũng thở phào nhẹ nhõm, đội cứu viện Hỏa Bạn sẽ không mất đi đội viên quan trọng này, tốt quát!
Châu Duyệt cũng không ngờ lần này đến Hàng Thành lại xảy ra chuyện ly kỳ như vậy. "Sao có thể chứ, không phải mẹ bị ung thư phổi giai đoạn cuối sao?"
"Mẹ, lúc trước chúng ta ở trạm cứu hộ của khu cách ly Nam Thành, có lẽ là trình độ y khoa của bọn họ có hạn, cơ sở vật chất cũng không đủ nên chẩn đoán sai, vốn dĩ bệnh của mẹ không nghiêm trọng như vậy."
Châu Duyệt lắc đầu: "Không đúng, mẹ cảm thấy sau khi lên đường, bệnh của mẹ mới đột nhiên có chuyển biến tốt. Trước đó, mẹ thường xuyên bị đau và ho ra máu, thậm chí có đôi lúc còn đau dữ dội, cảm thấy xương cốt cũng phát đau. Sau khi lên nhà xe, mẹ cảm thấy tình trạng bệnh của mình giảm đi rất nhiều, cũng không bị ho ra máu nữa, cơn đau cũng dịu hơn trước."
Mặc dù Lục Trác không muốn giấu giếm mẹ mình điều gì, nhưng mà không thể để người khác biết chuyện Bạch Ngôn Tài có dị năng. Nếu như mẹ của cậu biết, lỡ như bà ấy bất cẩn nói ra, Bạch Ngôn Tài sẽ gặp nguy hiểm.
Cậu chỉ có thể nói: "Cũng có thể là hoàn cảnh của nhà xe khá tốt, mẹ được nghỉ ngơi đầy đủ, giúp cho tình trạng bệnh được cải thiện. Tóm lại, kết quả kiểm tra hôm nay rất tốt, bác sĩ nói tế bào ung thư chưa di căn, nhưng mà cần phải làm phẫu thuật, sau đó còn rất nhiều đợt trị liệu."
Châu Duyệt nghe được những tin này thì rất vui vẻ, đầu tiên, có thể nhập viện tiến hành điều trị đã là một chuyện may mắn rồi, còn có thể được phẫu thuật, cho dù không sống được thêm bao lâu, nhưng chỉ cần có thể kéo dài mạng sống, bà ấy đều sẵn sàng thử.
"Con à, đoạn đường này thực sự làm khó con rồi." Thời gian phẫu thuật của Châu Duyệt đã định, thời hạn lưu trú năm tiếng đồng hồ của nhóm người Ninh Mông cũng sắp hết, tất cả mọi người trở lại nhà xe. Ninh Mông lái xe đưa bốn đồng đội trong đội cứu viện Hỏa Bạn đến một khu cách ly gần bệnh viện số 1 nhất.
Hàng Thành được kiểm soát tốt hơn Nam Thành một chút, có rất nhiều khu an toàn, khu cách ly cũng nhiều hơn gấp ba so với Nam Thành.
Giá cả hàng hóa trong khu cách ly ở đây cũng được kiểm soát khá tốt, một túi mì gói ở chợ đen có giá là bốn, năm mươi đồng vàng, khá vừa phải.
Ninh Mông tiến vào khu cách ly, đầu tiên là đến công hội cứu viện Nam Thành đăng ký, sau khi chính thức đăng ký cho đội cứu viện Hỏa Bạn, bọn họ có thể nhận nhiệm vụ ở Hàng Thành và nhận thưởng. "Thuận tiện thật đấy, trong khoảng thời gian này, Lục Trác sẽ ở lại bệnh viện chăm sóc mẹ, mấy người chúng ta ra ngoài làm nhiệm vụ để kiếm chút tiền." Bạch Ngôn Tài nói.
"Đội trưởng, chờ mẹ em phẫu thuật xong, nhất định em sẽ nhanh chóng trở về đơn vị."
Ninh Mông cười nói: "Được, trong khoảng thời gian này, em cứ yên tâm chăm sóc mẹ của mình đi, bọn chị sẽ ở đây đợi em trở về."
[ Cô có nhiệm vụ chính tuyến mới, xin hãy kiểm tra. ]
Ninh Mông đang tìm một nơi yên tĩnh để dừng xe, hệ thống lập tức hiện ra nhắc nhở này.
Ồ, lại có nhiệm vụ chính tuyến, cũng không biết là nhiệm vụ gì.
Mấy ngày nay vội vàng lên đường, xăng và lương thực tiêu hao rất nhiều, Ninh Mông còn đang nghĩ đi kiếm thêm điểm tích lũy để đổi một số vũ khí tốt hơn, vừa nhìn thấy có nhiệm vụ, cô lập tức xắn tay áo lên.