Chương 182
Chương 182Chương 182
Cuối cùng cậu cũng từ bỏ suy nghĩ tuỳ tiện gia nhập đội cứu viện để chịu chết, nhưng từ tận đáy lòng cậu lại bắt đầu nảy sinh một suy nghĩ mới. Cậu muốn học để có bản lĩnh, cậu muốn mình lợi hại giống như những anh chị kia.
Mẹ của cậu bé cũng nhẹ giọng xuống, sờ vào đầu con trai: " Con có thể nghĩ như vậy thật sự quá tốt rồi."
Sau khi quay về xe, Vu Giai tức giận, vẫn luôn không thèm để ý tới Từ Dương.
Từ Dương một lòng một dạ đều tìm cách lấy lòng Ninh Mông, sao anh ta có thể quan tâm tới việc dỗ dành bạn gái của mình chứ.
Vu Giai ngồi kế bên Thẩm Ngôn, nhìn ra cửa sổ, cuối cùng nhịn không được mà lau khoé mắt. Cô tưởng rằng Từ Dương sẽ cùng cô đi qua những ngày tháng khó khăn của ngày tận thế, không ngờ rằng Từ Dương đột nhiên thay đổi, điều này làm cho cô vừa chán nản vừa tức giận.
Thẩm Ngôn ngồi bên cạnh lặng lẽ nói một câu: " Có lẽ, có một người không phải đột nhiên thay đổi, mà là lúc trước giả vờ quá tốt rồi."
Vu Giai đột ngột quay đầu nhìn Thẩm Ngôn, dáng vẻ thờ ơ, lạnh nhạt, như thể chưa từng nghe thấy cái gì cả.
Lời nói của Thẩm Ngôn nghe rất đau lòng, nhưng khi nghĩ lại thì Vu Giai lại cảm thấy hình như cũng rất có lý, nhưng rõ ràng đạo lý này, đối với người đang yêu thì chưa chắc hẳn có thể nghe lọt tai.
Tất nhiên Thẩm Ngôn cũng nghe được suy nghĩ của cô ta rồi, lúc này chế độ dị năng tự động chuyển qua nghe tiếng lòng, cô không muốn nghe cũng khó.
Cô bất lực cười, cô mới không muốn nói thêm gì nữa.
Con đường mà nhà xe di động đi qua càng ngày vắng vẻ, nơi này cách Hàng Thành gần 100km, ở giữa bọn họ không chỉ vượt qua khu vực nguy hiểm, còn phải vượt qua khu vực chưa phát triển, cứ xem như nhà xe có năng lực phòng thủ nhất định, cứ xâm nhập vào khu vực chưa phát triển như vậy thì vẫn là một chuyện vô cùng mạo hiểm.
Nếu như muốn có càng nhiều đội cứu viện đến đây, càng muốn có nhiều hoạt động thăm dò và cứu hộ, thì trước tiên buộc phải khôi phục nguồn điện ở khu này, Ninh Mông cắn chặt răng mà lái chiếc xe tiếp tục chạy về phía trước. Bản đồ định vị cho thấy, bọn họ cách cơ sở năng lượng đã không còn xa.
Đội viên của đội cứu viện Hỏa Bạn tất ăn ý với nhau trong việc chuẩn bị công việc phát triển hành động tiếp theo ở trên xe.
Bạch Ngôn Tài kiểm kê lại thuốc ở trên xe, các loại vật phẩm dùng để băng bó vết thương. Cao Thiến và Lục Trác kiểm kê, kiểm tra các loại vũ khí, kiểm kê đạn dược. Hướng Dực vần luôn ở trong phòng điều tra, chuẩn bị cho hành động tiếp theo.
Khi cách cơ sở năng lượng còn 3km, †in xấu truyền tới.
Hướng Dực báo, hình ảnh từ máy bay không người lái gửi tới cho thấy, con đường chính dân đến cơ sở năng lượng đầy rấy zombie, hơn nữa có không ít zombie bao vây bức tường. " Chúng ta theo con đường chính đi vào cơ sở chắc chắn sẽ không được, không thể nói là không thể tấn công từ chính diện, nhưng chắc chắn cần rất nhiều nhân lực và tiêu hao rất nhiều đạn dược."
Ngay cả khi dùng chức năng phạm vi tấn công, cũng không có cách nào giết hết phạm vi zombie lớn như vậy được, hơn nữa, căn cứ vào tình hình của đường chính mà nói, chắc chắn không có cách nào lại gân cửa chính. Có thể phải sử dụng vài lần phạm vi tấn công mới có thể đi vào. Nhưng mà nếu như vậy thì tốn rất nhiều thời gian.
Để đảm bảo an toàn, Ninh Mông nói: " Vậy để robot trinh sát ra ngoài quan sát, gần đây có con đường nào khác có thể tiến vào trong không."
" Được." Ninh Mông cho dừng xe cách cửa cơ sở khoảng 2km, tuyên bố ở tại chỗ đợi lệnh.
Từ Dương phấn khích nói: " Tôi nghĩ chúng ta vẫn có thể tấn công trực diện, loại cơ sở này trước đây an ninh rất chặt chẽ, sẽ không có đường khác có thể vào trong đâu."
Cao Thiến nhịn không nổi liền nói lại: " Anh lợi hại thì người cứ tấn công trực diện đi, anh tấn công cho tôi xem xem."