Chương 183
Chương 183Chương 183
Anh ta vừa muốn thể hiện, thì bị một người nói trả, sắc mặt không tốt, anh †a nói: "Chúng ta sợ bóng sợ gió trốn ở trong xe, thì chuyện gì cũng làm không thành. Nếu nói nguy hiểm, thì ở lại đây không phải càng nguy hiểm hơn sao? Lúc này đáng lẽ ra phải quyết đoán, trực tiếp tấn công từ chính diện vào, dùng thời gian ngắn để hoàn thành nhiệm vụ, giảm bớt những tiêu hao không cần thiết."
Cao Thiến trừng mắt: " Tôi đợi ở đây cũng rất tốt, trước khi robot trinh sát chưa quay về, tôi tắm rửa rồi ngủ một giấc đều được. Muốn đi thì anh đi, anh muốn thể hiện bản thân, phía trước có hàng ngàn hàng vạn zombie đủ để cho biểu diễn."
Từ Dương bị cướp trắng một trận, mặt thì lúc hồng lúc trắng, Vu Giai nói: " Anh mau ngồi xuống đi, anh không sợ mất mặt, tôi sợ mất mặt đó."
Từ Dương cũng chỉ có thể nói thôi, nếu thật sự để anh đi thì sợ rằng anh ta không có lá gan đó, lời của Hướng Dực nói lúc nãy, anh ta đã nghe rồi, phía trước đều là zombie...
Không có chú ý anh ta đã nói cái gì, điều này làm cho Từ Dương rất không thoải mái, nhưng anh ta cũng hết cách, chỉ có thể câm miệng.
Sau khi anh ta câm miệng, cuối cùng sắc mặt của Thẩm Ngôn trắng bạch mới đỡ một tí.
Cô xúc động, nếu như trên xe không cho ẩu đả đánh nhau, cô sớm đã khâu miệng của tên tra nam Từ Dương này lại rồi.
Robot điều tra dưới sự điều khiển của Hướng Dực đã biểu hiện vô cùng đáng kinh ngạc, sau khi thăm dò, nó tìm thấy một đường hầm dẫn vào bên trong căn cứ, hướng này cũng có zombie, nhưng số lượng ít hơn nhiều so với chỗ gần cổng chính.
Tuy nhiên, đường hầm dẫn ra bên ngoài đã bị chặn lại và cần sức người để đào ra một con đường mới.
Hướng Dực tính đi tính lại, cuối cùng đưa ra kết luận: "Đi đường hầm này là con đường ngắn nhất để đến phòng điều khiển chính." Anh ta dựa trên những bức ảnh chụp lại vẽ sơ đồ kết cấu bên trong căn cứ và tất nhiên một phần trong đó là do anh ta suy đoán ra.
Tạ Tử cũng tham gia thảo luận: "Tôi cảm thấy kế hoạch này hay, nhưng có một điều, đường hầm này tuy là gần hơn, nhưng nếu zombie bị thu hút qua đó, hậu quả sẽ khó lường. Đường hầm chật hẹp, đến lúc đó chúng ta sẽ đối mặt với một đàn zombie đông đúc mà chúng ta không thể tiêu diệt hết được."
Kinh nghiệm chiến đấu của anh ấy phong phú nên rất nhanh đã nhìn ra được điểm yếu của kế hoạch này.
Vấn đề này Hướng Dực cũng đã nghĩ đến, anh ta gật đâu tán thành: "Cho nên chúng ta phải chia thành ba đội, một đội tấn công, đội còn lại ở lại đây phụ trách việc thu hút sự chú ý của zombie bằng hỏa lực hoặc bằng các cách khác. Tốt nhất là tiêu diệt một số zombie, giảm bớt áp lực cho đội đột kích, đội còn lại đợi lệnh, phụ trách hậu cần và chỉ viện khi cần thiết."
Từ Dương nghe vậy liền nhanh chóng nói với Vu Giai rằng: "Em phụ trách hậu cần là được."
Vu Giai quay đầu nói: "Còn anh thì sao?" Từ Dương đáp: "Anh đương nhiên phải đi đội đột kích."
Lúc anh ta nói, giống như là nói về một chuyện rất hiển nhiên, ánh mắt nhìn về phía Ninh Mông đang bàn bạc cùng với Hướng Dực. Anh ta khao khát luôn được ở gần bên cô, không rời nửa bước.
Với biểu hiện như vậy, Vu Giai còn điều gì không rõ nữa chứ.
Thật ra, lúc nãy trên xe chở nhiên liệu, cô ấy đã nhận ra manh mối, chỉ là không dám tin. Hôm qua Từ Dương còn công khai tình cảm với cô ấy ở trước mặt mọi người, hôm nay lại có thể ra vẻ nịnh bợ với chủ của khách sạn nhà xe.
Lúc này, sự việc đã được phơi bày ra trước mắt, giọng điệu chán ghét của Từ Dương đã làm cho cô ấy tỉnh ra. Khi phản ứng lại, những chỉ tiết cô ấy cố tình bỏ qua cũng đã lộ ra. Thật ra mọi người trong xe đều nhìn ra được con người của Từ Dương, cho nên vừa rồi Cao Thiến mới đáp lại anh ta, Thẩm Ngôn cũng nói với cô những lời đau lòng đó, tất cả là vì muốn đánh thức cô.