Chương 541
“Đương nhiên là thật, nếu như là giả thì phong cảnh phía sau núi cũng rất đẹp, đi xem một chút cũng không hẳn phí thời gian.”
“Cũng đúng, vậy buổi tối chúng ta đi xem một chút đi.”
Niệm Ninh nghe hai người trò chuyện, cô không khỏi hứng thú: “Nhạc Cận Ninh, chúng ta…..” “Em muốn đi xem?”
Niệm Ninh còn chưa nói xong thì Nhạc Cận Ninh đã cắt đứt lời nói của cô.
Niệm Ninh gật đầu: “Làm sao anh biết em định nói gì?”
Bây giờ môi trường ô nhiễm rất nghiêm trọng. Ở thành thị cơ hồ đều không có thấy ngôi sao chứ đừng nói đến mưa sao băng.
“Vừa nãy hai người kia nói chuyện bên cạnh chúng ta, em cũng nghe thấy họ nói thì chẳng lẽ anh cũng không nghe được sao?” Nhạc Cận Ninh nói như thể anh nhìn thấu được mọi thứ: “Vừa nấy anh nghe bọn họ nói đến mưa sao băng, anh đoán chắc là em nhất định sẽ cảm thấy hứng thú.”
Niệm Ninh thấy bộ dạng như nhìn thấu cô của Nhạc Cận Ninh, trong lòng cô hơi khó chịu: “Vậy làm sao anh biết em nhất định sẽ nói đi xem mưa sao băng? Sao anh lại có thể biết rõ được em như thế” Nhạc Cận Ninh dừng bước khi nghe câu nói của Niệm Ninh. Anh nhìn cô đầy ẩn ý nói: “Em xác định anh không có hiểu rõ em sao?”
“Anh…..” Niệm Ninh tính phản bác lại nhưng khi cô hồi tưởng lại thời gian ở cùng Nhạc Cận Ninh. Hình như anh thật sự hiểu rõ con người của cô đây.
“Vậy tối nay anh có muốn đi xem hay không?” Thế là cô không muốn tranh luận với anh về vấn đề này. Cô mở miệng hỏi Nhạc Cận Ninh.
Nhạc Cận Ninh nhìn dáng vẻ mong chờ của Niệm Ninh. Dựa vào cuộc trò chuyện của hai người kia thì phải mấy tiếng nữa mới bắt đầu có mưa sao băng.
Anh không có đồng ý ngay lập tức mà khẽ nhếch miệng cười: “Muốn đi thì cũng được nhưng phải đáp ứng với anh một điều kiện.”
Niệm Ninh phồng má, dáng vẻ bất mãn. Cô biết sự tình không có đơn giản như vậy.
Cô mở miệng hỏi: “Anh lại muốn làm gì?”
“Không làm gì cả, đến lúc đó em sẽ biết.” Nhạc Cận Ninh không có nói thẳng, anh ra vẻ úp úp mở mở.
Trông thấy dáng vẻ thần thân bí bí của Nhạc Cận Ninh, Niệm Ninh rất ‘ là hiếu kì.
Chỉ là cô chưa kịp hỏi thì Nhạc Cận Ninh đã nhanh chân chạy về phòng ở.
Niệm Ninh rất hứng thú với mưa sao băng. Từ trước tới nay cô chỉ có thấy mưa sao băng ở trên TV chứ chưa nhìn thấy ngoài đời bao giờ.
Cho nên buổi tối hôm nay cô nhất định phải đi nhìn một chút. Dù sao đây cũng là cơ hội rất khó gặp.
Sau khi hạ quyết tâm, Niệm Ninh lập tức đi theo Nhạc Cận Ninh trở về phòng.
Cô cứ tưởng rằng sau khi Nhạc Cận Ninh về đến phòng thì anh sẽ nói cho cô biết điều kiện để hai người đi xem mưa sao băng.
Kết quả sau khi về đến phòng thì Nhạc Cận Ninh không hé răng nửa lời.
Cô đợi rất lâu nhưng anh không có nói gì.
Cuối cùng, Niệm Ninh có chút tức giận, rốt cuộc là anh muốn như thế nào? „ Ít ra cũng phải tiết lộ một chút chứ.
Nghĩ xong, Niệm Ninh nghiêm túc vẫy vẫy ra hiệu chỗ bên cạnh cô trên ghế sô pha: “Nhạc Cận Ninh, anh qua đây.”
Nhạc Cận Ninh nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Niệm Ninh, anh không khỏi nghi hoặc, cô lại tính làm gì vậy?