Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 536

Chương 536

“Thì Là?” Niệm Ninh ngạc nhiên.

Cái tên này làm cho cô có cảm giác quen tai nhưng trong chốc lát thì cô vẫn không nhớ ra được mình đã nghe thấy nó ở chỗ nào.

Nhạc Cận Ninh trông thấy bộ dạng không phản ứng lại của Niệm Ninh thì anh có chút buồn cười. Quả thật là để chưa ngố cho đàn bà phải mất tận 3 năm.

Thấy cô thực sự không nhớ ra được thì anh chỉ có thể nhắc cô: “Có biết Bánh Bao Thì Là không?” Niệm Ninh cuối cũng cũng nhớra ¡ nhưng cô tiếc nuối nói: “Đã nghe qua nhưng chưa ăn bao giờ.”

Nhạc Cận Ninh nhìn bộ dạng tiếc nuối của cô, đột nhiên anh bật cười “Cái này chính là Thì Là, mùi vị hơi hắc nhưng mà lúc ăn thì hương vị không tệ lắm đâu.

Niệm Ninh gật gật đầu suy nghĩ, sau đó cô lại phản ứng được một việc: “Làm sao anh biết?”

Sau khi nghe câu hỏi của Niệm Ninh, vẻ mặt có chút đắc ý của Nhạc Cận Ninh đột nhiên biến mất. Không biết vì cái gì mà anh không muốn nói cho Niệm Ninh. Anh cũng không phải là không thể nói ra.

Thế là anh nói một cách bá đạo: “Việc này không cần em quan tâm. Em đi hái đồ ăn mà em muốn ăn đi, bên kia có một số hoa quả có thể hai đó.”

Sau khi nói xong anh quay đầu đi đến vườn rau bên cạnh. Anh bắt đầu hái đồ ăn mà Niệm Ninh thích ăn.

Niệm Ninh liếc mắt nhìn ra được Nhạc Cận Ninh đang né tránh cô. Cô giống như phát hiện ra một điều gì đó, vội vàng đi theo phía áu anh. Cô lặng lế hỏi: “Nhạc Cận Ninh, trong đống thức ăn này có phải ngoài trừ Thì Là ra thì anh không biết một thứ gì khác đúng không?”

Quả nhiên, vừa nói xong sắc mặt của Một Cận Ninh đen hơn.

Nhạc Cận Ninh nhìn Niệm Ninh cảnh cáo: “Niệm Ninh!”

Niệm Ninh trông thấy bộ dạng của Nhạc Cận Ninh, cô biết mình đã đoán đúng liền nén cười, cố ý nói: “Khụ khụ….. Em chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi, anh đừng có tức giận.”

Cô nhìn Nhạc Cận Ninh đầy ẩn ý rồi quay người rời đi.

Nhưng mà trong mắt Nhạc Cận Ninh, bộ dạng cố ý nén cười của cô còn khó chịu hơn cả lúc cô bật cười. Bây giờ cô còn đang mang thai, nếu cô mà không mang thai thì anh nhất định sẽ dạy dỗ cô một trận ra trò.

Rất nhanh hai người đã hái xong rau quả. Nhạc Cận Ninh và Niệm Ninh đem giỏ trúc trên tay đưa cho nhà bếp rồi quay về phòng nghỉ ngơi một lúc.

Ngoài trừ đồ ăn mà hai người họ hái thì Niệm Ninh với Nhạc Cận Ninh lại gọt một vài món ăn nhẹ đặt lên bàn ăn.

Trên cơ bản thì tất cả đều là đồ ăn từ trong vườn, nhưng nhìn chúng thật hấp dẫn.

Sau khi đi hái hoa quả cho bữa trưa „.

xong, Niệm Ninh cảm thấy hơi mệt. Lúc trở về phòng, cô tùy ý nằm ở trên giường, lẳng lặng nghỉ ngơi. Trong đầu cô đột nhiên hiện lên hình bóng của Nhạc Cận Ninh.

Nhớ tới đủ việc xảy ra vào sáng hôm nay, Niệm Ninh bỗng nhiên có cảm giác một đoạn quá khứ hiện về.

Lúc đó, cô còn không biết sự tồn tại của Trương Thanh Trà, cô thực sự yêu thích Nhạc Cận Ninh, đáng tiếc…….

Nhạc Cận Ninh từ bên ngoài đi vào, trông thấy Niệm Ninh yên tĩnh nằm ở trên giường, xem ra cô đã ngủ thiếp đi, trong mơ tự hồ mơ một giấc mơ hay ho nào đó.

Anh đấu tranh lâu đến như vậy và bây giờ anh đã có quyết định của mình.

Nhưng anh vẫn chưa nói cho Niệm Ninh những điều mà anh nói với Trương Thanh Trà lúc ở viện điều dưỡng. Không phải là anh không nói ra mà anh muốn tìm một lúc thích hợp để nói.

Bình Luận (0)
Comment