Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 601

Chương 601

Cô lễ tân lập tức nói: “Là thế này thưa cô. Nếu cô không có hẹn trước thì tôi không thể cho cô vào được, mong cô thứ lỗi.”

Sau khi người cô gái quầy lễ tân nói, sắc mặt Trương Thanh Trà trở nên khó coi.

Nhưng cô ta vẫn phải nở một nụ cười dịu dàng, cô ta nhẹ nhàng nói: “Tôi là bạn gái…”

Cô ta chỉ muốn nói rằng cô ấy là bạn gái của Nhạc Cận Ninh, nhưng sau khi nghĩ lại, cô ta đã thay đổi lời nói: “Tôi là bạn của chủ tịch công ty của cô. Cô đi nói với anh ấy một tiếng, anh ấy chắc chăn sẽ gặp tôi, hoặc là cô nói với trợ lý Triệu Khang của anh ấy cũng được.”

“Thưa cô, chủ tịch và trợ lý Triệu vừa đi họp, nếu không hẹn thì hẹn ngày khác quay lại, cám ơn sự hợp tác của cô.” Giọng điệu của cô lễ tân rõ ràng là không kiên nhân.

Trước đây cô ta cũng đã từng đến công ty của Nhạc Cận Ninh, và vào thời điểm đó, làm gì có cô lễ tân nào dám ngăn cản cô ta.

Trương Thanh Trà nhíu mày, tức giận nói: “Này cô, tôi chỉ muốn cô đi thông báo một chút, sao một tập đoàn lớn như tập đoàn Nhạc Thị lại có một lễ tân thiếu giáo dục như cô chứ.”

Cô quầy lễ tân nghe cô ta nói như vậy, đương nhiên trong lòng tức giận, cũng không lộ ra vẻ nhu nhược, nói thẳng: “Tôi nói này thưa cô, số lượng người phụ nữ si mê chủ tịch đến công ty nhận làm bạn gái của chủ tịch rất nhiều.

Phiền cô lần sau chú ý cách nói chuyện, trước khi động một chút là nói người khác không có giáo dục, cô xem lại bản thân mình có giáo dục hay không? Đây là tập đoàn Nhạc Thị, không phải chợ bán rau, mời cô quay về kiếm được đơn hẹn trước rồi quay lại, cảm ơn đã hợp tác”

“Cô…” Trên đường tới đây Trương Thanh Trà vẫn đang suy nghĩ xem nên cư xử như thế nào trước mặt Nhạc Cận Ninh, hoặc là làm thế nào để anh cảm thấy vui vẻ.

Nhưng, cô ta có tính toán thế nào cũng không ngờ lễ tân đổi người, thắng thừng không cho cô ta vào.

Bất kể cô ta nói gì, cô gái ở quầy lễ tân vân không cho cô ta vào.

Ở một nơi khác, lúc này ở biệt thự nhà họ Nhạc.

Niệm Ninh nhìn cái nắng như thiêu đốt bên ngoài, dự báo thời tiết nói hôm nay hơn ba mươi độ, nhưng thật sự quá nóng.

“Thưa mợ, tôi để nước cam này trong tủ lạnh một lúc rồi, nó không quá lạnh, nhưng ít nhất có thể giúp mợ giải khát.” Chú Vương đi đến gần Niệm Ninh và đặt cốc nước cam mới ướp lạnh lên bàn cà phê.

Niệm Ninh nhấp một ngụm, nước cam mát lạnh đúng là khiến cô thấy dễ chịu hơn nhiều.

“Nước cam rất ngon, chú Vương, chú nên cẩn thận hơn một chút.” Cô cầm cốc nước cam uống thêm mấy ngụm, nói một cách đầy ý sâu xa.

“Mợ chủ thích là tốt rồi.” Nhìn thấy nụ cười đã mất từ lâu xuất hiện lại trên gương mặt của Niệm Ninh, chú Vương cũng rất vui.

Vừa uống được nửa chừng, Niệm Ninh nói với chú Vương: “Chú Vương, bảo nhà bếp làm một bát súp Sydney, rồi ướp lạnh.”

Chú Vương hơi khó hiểu hỏi: “Được rồi, nhưng thưa mợ, mợ có muốn uống súp Sydney không?”

Niệm Ninh lắc đầu và quay lại nhìn mặt trời chói chang bên ngoài. Bây giờ đang là mùa hè, bên ngoài rất nóng.

Cô nói, “Nhạc Cận Ninh có vẻ bận rộn trong thời gian này, thời tiết lại rất nóng nực, tôi sợ anh ấy ăn không ngon. Món súp Sydney sẽ giúp anh ấy thanh nhiệt, khi nào nấu xong để tôi gửi cho anh ấy là được rồi.”

Nghe nói Niệm Ninh muốn gửi súp Sydney cho cậu chủ, Vương Bác đương nhiên rất vui.

Bình Luận (0)
Comment