Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 606

Chương 606

Cô vừa nói vừa lấy súp lê chưng đường phèn mà cô mang tới ra, đặt trước mặt Nhạc Cận Ninh, nhẹ nhàng nói với anh: “Vừa nấy lúc em lên tâng, thực ra đã gặp Trương Thanh Trà, chỉ có điều cô ta bị lễ tân chặn lại rồi.”

Chuyện này sớm muộn gì Trương Thanh Trà cũng sẽ nói cho Nhạc Cận Ninh nghe mà thôi.

Thay vì đợi lúc cô về rồi, Trương Thanh Trà sẽ đổ thêm dầu vào lửa và bịa chuyện trước mặt Nhạc Cận Ninh, thì chỉ bằng cô và cô ta cùng đối mặt chất vấn ngay bây giờ để tránh bị tạt nước bẩn lần nữa.

Niệm Ninh thừa nhận rằng cô thực sự quan tâm đến những gì Cận Ninh nghĩ về cô.

Nhưng cho dù trong lòng Nhạc Cận Ninh không có cô, cô cũng sẽ không bao giờ để bất kỳ người phụ nữ nào phá hoại hình tượng của mình đâu.

Nhạc Cận Ninh hơi nhíu mày, ánh mắt tối sầm lại, không biết trong đầu đang suy nghĩ điều gì. Như muốn xác định lại, anh mới hỏi cô: “Em gặp cô ấy ở dưới tầng rồi sao?”

Niệm Ninhthoải mái gật đầu: “Em gặp rồi. Có phải anh muốn hỏi, tại sao lúc em lên không cho cô ấy lên theo, bây giờ lại bảo Triệu Khang cho cô ấy lên đúng không?”

Nhạc Cận Ninh không nói lời nào, hoặc có thể hiểu anh đang ngầm đồng ý với những gì Niệm Ninh nói.

Nói đến đây, vẻ mặt Niệm Ninh không còn thoải mái như lúc nấy nữa, cô bèn nói với anh: “Anh có thể xem camera giám sát ở sảnh tâng một của công ty ba mươi phút trước”

Nhạc Cận Ninh không biết cô muốn nói gì, nhưng anh vấn làm theo như lời cô nói.

Ngay sau đó, Nhạc Cận Ninh đã tìm được đoạn ghi hình từ camera giám sát ở sảnh tâng một ba mươi phút trước.

Nhạc Cận Ninh vừa xem vừa nghe Niệm Ninh kể lại chuyện vừa xảy ra lúc nấy.

Sau khi thuật lại sự việc ở sảnh công ty vừa rồi cho Nhạc Cận Ninh nghe, Niệm Ninh lại nói: “Em biết anh yêu Trương Thanh Trà, nhưng cô ấy không hề có thái độ lịch sự với em, thậm chí hết lần này đến lần khác bày mưu tính kế gài bây em. Mặc dù cũng cũng chẳng phải chuyện gì to tát, nhưng chúng ta thử cá cược đi, được không?”

Nhạc Cận Ninh không trả lời ngay câu hỏi của Niệm Ninh. Dường như anh đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng dồn ánh mắt vào chú Vương đứng phía sau Niệm Ninh, rồi hỏi: “Chú Vương, cô ấy thật sự đã nói như vậy sao?”

Anh đột nhiên hỏi như vậy, chú Vương nhất thời có chút bối rối không biết “cô ấy” mà Nhạc Cận Ninh nhắc tới là Niệm Ninh hay Trương Thanh Trà.

Nhưng cho dù là ai trong hai người họ thì mọi chuyện cũng đều giống như những gì Niệm Ninh vừa nói.

Chú Vương thành thật trả lời: “Vâng, thưa cậu, từng câu từng chữ mợ nói đều đúng sự thật.”

“Em muốn cá cược gì?” Nhạc Cận Ninh bối rối hỏi.

Anh rất muốn biết Niệm Ninh đang định làm gì?

Ban đầu, Niệm Ninh vốn chỉ muốn mang súp lê chưng đường phèn đến cho Nhạc Cận Ninh rồi sẽ đi chứ không nghĩ răng lại xảy ra tình huống như vậy.

Nhưng vở kịch đã kéo màn rồi, cô mà không lên sân khấu thì chẳng phải là cho đối thủ cơ hội hủy hoại hình tượng của mình hay sao?

Niệm Ninh mỉm cười và nói: “Chúng ta cá cược xem lát nữa Trương Thanh Trà sẽ nói gì…”

Nhạc Cận Ninh nhìn Niệm Ninh một cái, sau đó đồng ý với cô: ‘Được…’ Anh đồng ý làm một vụ cá cược với Niệm Ninh.

“Cốc cốc cốc…” Ngay sau đó, có người gõ cửa phòng làm việc của anh.

Nhạc Cận Ninh biết Triệu Khang đã đưa Trương Thanh Trà từ đại sảnh lên đây rồi. Anh lập tức trả lời: “Vào đi.”

Bình Luận (0)
Comment