Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 610

Chương 610

Anh biết lúc nấy bởi vì quá lo lắng cho Trương Thanh Trà nên lời nói ra cũng quá kích động.

Anh quay sang nói với Triệu Khang: “Triệu Khang, cậutự mình lái xe đưa Trương Thanh Trà về rồi gọi một bác sĩ giỏi đến kiểm tra một lượt cho cô ấy.”

“Cận Ninh, anh…”

“Trương Thanh Trà, nghe lời!”

Trương Thanh Trà vốn muốn nói gì đó nhưng Nhạc Cận Ninh đã lên tiếng trước. Nếu cô ta còn nói ra những gì Nhạc Cận Ninh không muốn nghe chỉ sợ vị trí của cô ta trong lòng Nhạc Cận Ninh sẽ bị sụt giảm rất nhiều.

“Được rồi, vậy em về trước.” Mặc dù cô ta không cam tâm nhưng cũng không thể không nhượng bộ một bước.

Nhìn Trương Thanh Trà rời đi, bỗng nhiên Niệm Ninh cũng chẳng muốn ở lại chỗ này nữa.

“Thời gian này, không phải anh rất bận rộn với công việc hay sao? Anh làm việc tiếp đi, em không quấy rầy anh nữa, em về trước đây.” Niệm Ninh nói xong cũng chuẩn bị bỏ đi.

“Đợi chút đã, anh đưa em về.” Trong lòng Nhạc Cận Ninh rất áy náy, dù sao vừa nãy anh cũng đã trách oan Niệm Ninh rồi.

Niệm Ninh lạnh lùng cự tuyệt: “Không cần, chú Vương sẽ đưa em về, anh làm việc đi.”

“Mợ à, đột nhiên tôi nhớ ra mình có vài thứ quên mua, hay là để cho cậu đưa mợ về trước vậy.’ Chú Vương thấy quan hệ giữa cậu và mợ lại cứng đờ liền nhân cơ hội nói ngay.

Nếu cậu chủ đã có ý giảng hòa, muốn đưa mợ về thì dĩ nhiên ông ấy cũng sẽ thành toàn cho cậu chủ.

Thấy chú Vương nói như thế, Niệm Ninh cũng không thể ngăn cản chú Vương đi mua đồ, vậy là cô chẳng nói gì mà đi thẳng ra khỏi phòng làm việc.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Chú Vương nháy mắt với Nhạc Cận Ninh, tỏ ý muốn cậu chủ năm bắt tốt cơ hội lần này để dỗ dành mợ.

Nhạc Cận Ninh gật đầu rồi đuổi theo sau Niệm Ninh, cùng đi ra ngoài.

Nhạc Cận Ninh và Niệm Ninh mới vừa một trước một sau lên xe, Trương Thanh Trà đã bước ra từ cửa hàng tiện lợi ở phía đối diện.

Cô ta vốn muốn đến siêu thị mua chai nước, kết quả lại phát hiện một bóng người đang vội vàng đi theo Niệm Ninh lên xe. Chuyện này đối với cô †a cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì.

NhạcCận Ninh lái xe trở về biệt thự, dọc đường đi, Niệm Ninh không nói câu gì.

Sau khi đến nơi, cô mới vô cùng lạnh nhạt nói: “Cảm ơn anh đã đưa em về, nhưng em thật sự không sao, việc ở công ty bề bộn như vậy, anh cứ về làm việc trước đi.”

Niệm Ninh khi nấy còn mang dáng vẻ nổi giận đùng đùng mà giờ đã trở nên vô cùng bình tĩnh.

Nhạc Cận Ninh biết rõ trong lòng anh có cả trăm ngàn điều muốn nói, vậy mà lời ra đến miệng lại không cất lên được.

Thật ra anh muốn dỗ dành Niệm Ninh mấy câu, nhưng nhìn cô đã không còn tức giận nữa, nếu anh còn tiếp tục nói thì dường như lại không phải lắm, vậy nên nhất thời anh cũng chẳng nói tiếng nào.

Sau khi yên lặng hồi lâu Nhạc Cận Ninh mới nói: ‘Em, em thật sự không sao đấy chứ?”

“Em thật sự không sao hết.” Niệm Ninh khẽ nói rồi xoay người trở về phòng.

Cô cũng đã bình tĩnh lại rồi, cô sớm đã hiểu thấu sự thiên vị trong tim Nhạc Cận Ninh dành cho Trương Thanh Trà, dù sao Trương Thanh Trà cũng là ân nhân cứu mạng của anh, vì Trương Thanh Trà, anh thậm chí có thể vứt bỏ cả cô và con.

Vậy nên, cô đã nghĩ thông rồi.

Nhạc Cận Ninh nhìn bóng lưng rời đi của cô, do dự rất lâu, sau đó…

Bình Luận (0)
Comment