Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 609

Chương 609

Nhạc Cận Ninh tỉ mỉ cẩn thận đỡ Trương Thanh Trà đến bên sô pha ngồi, lúc này mới hỏi cô ta: “Sao lại là đứng chờ quá lâu?”

Trương Thanh Trà nhìn Niệm Ninh, ánh mắt đáng thương yếu ớt che giấu đi sự đắc ý đang dâng trào của cô ta.

Sau đó, yếu mềm nói: “Thật ra em đã tới từ sớm, nhưng lễ tân nói em không hẹn trước nên không thể đi lên, em gọi cho anh, anh lại tắt máy, nên chỉ có thể đứng dưới sảnh chờ anh. Sau đó em thấy cô Niệm, em nghĩ, dù sao chúng em cũng gặp qua vài lần, cô ấy biết quan hệ của chúng ta, nên muốn nhờ cô ấy dẫn lên. Nhưng cô Niệm hình như cũng không quá tình nguyện, mãi cho đến khi trợ lý của anh xuống đón em, em mới đi lên, chờ hơi lâu chút.”

Niệm Ninh còn đang suy nghĩ vì sao Trương Thanh Trà đột nhiên ngã xuống.

Thì ra cô ta đã đào sẵn bẫy cho cô, thật là gian xảo, mình vẫn quá coi thường Trương Thanh Trà rồi.

Nhạc Cận Ninh hiểu rõ, dù hiện giờ Trương Thanh Trà đã xuất viện nhưng vẫn rất yếu ớt, cần phải quan sát cẩn thận.

Lúc này, khi nghe được lời tố cáo của Trương Thanh Trà, anh nhất thời buột miệng không suy nghĩ: ‘Niệm Ninh, anh biết em có thành kiến với Trương Thanh Trà, nhưng cô ấy chỉ vừa mới xuất viện, dù còn có nhiều chỗ cô ấy làm chưa thực sự ổn lắm thì em cũng không nên so đo với một bệnh nhân chứ?”

Niệm Ninh nghe những lời của Nhạc Cận Ninh, tức giận không nói nên lời.

Không nên so đo với một bệnh nhân? Cô đã nói rõ tất cả mọi chuyện rồi, gồm cả chuyện cô gặp Trương Thanh Trà dưới tầng và nguyên nhân tại sao cô không dẫn Trương Thanh Trà tới, cô đã nói rõ ràng với Nhạc Cận Ninhtất cả. Cuối cùng, bây giờ Nhạc Cận Ninh lại đến hỏi cô tại sao lại phải tính toán chỉ li với một bệnh nhân?

Niệm Ninh thừa nhận lần này cô giận thật rồi.

Cô cười lạnh một tiếng, nói: “Nhạc Cận Ninh, đối vớianh mà nói, Trương Thanh Trà là một bệnh nhân vừa mới khỏi bệnh và còn là tình cũ của anh, dĩ nhiên cũng có thể gọi cô ta là người mới của anh hiện tại. Nhưng xin anh chớ có quên, đối với em, Trương Thanh Trà chỉ là kẻ hèn hạ đã chia cắt gia đình em thôi.

Nói đến đây, bao ấm ức trong lòng Niệm Ninh cứ như miệng núi lửa ào ào phun trào.

Trong mắt Nhạc Cận Ninh, chỉ có mình Trương Thanh Trà đáng thương, yếu đuối, mong manh, nhưng từ trước đến giờ, anh chưa từng nhìn thấy trái tim trong cơ thể của Niệm Ninh rốt cuộc đã chịu giày vò, đau đớn đến nhường nào.

Gô bị người ta vứt bỏ, bị kẻ khác mưu hại dèm pha, nhưng cô vân phải làm bộ kiên cường.

Còn Nhạc Cận Ninh, người đàn ông cô yêu sâu đậm lại muốn ép cô đứng nhìn một cô gái đoạt mất người đàn ông của cô, chia rẽ gia đình cô, thậm chí chưa biết chừng cô ta còn có thể khiến đứa nhỏ chưa ra đời của cô sau này chỉ có thể lớn lên trong gia đình đơn thân.

Rốt cuộc cô phải rộng lượng thế nào mới có thể không so đo với Trương Thanh Trà?

Lúc này, Nhạc Cận Ninh cũng đã bình tĩnh lại, anh yên lặng không nói gì.

Niệm Ninh nói không sai, Trương Thanh Trà là bệnh nhân nhưng thực ra mức độ tổn thương của Niệm Ninh cũng không hề ít hơn Trương Thanh Trà.

“Mợ, mợ đừng kích dộng, cẩn thận đứa bé trong bụng.” Chú Vương thấy Trương Thanh Trà càng ngày càng kích động liền nhỏ giọng ở bên xoa dịu cô.

Tuy nhiên, mặc dù ông ấy đã khống chế giọng nói thì Nhạc Cận Ninh vân nghe thấy.

Nhạc Cận Ninh nhớ đến ngày hôm qua Niệm Ninh mới bị động thai do té ngã, giờ nhìn thấy dáng vẻ cố nén căm hờn của cô, trái tim anh giống như bị ai nắm trong tay mà bóp chặt.

Bình Luận (0)
Comment