Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 608

Chương 608

“Chú Vương… Sao chú cũng…”

Trương Thanh Trà khóc đỏ ửng cả mũi, nước mắt như chuỗi ngọc đứt không ngừng rơi xuống.

Chú Vương mặt không cảm xúc nói: “Cô Trương, cảm ơn cô vẫn nhớ đến tôi, tôi chẳng qua chỉ ăn ngay nói thật thôi.”

Ngoài mặt Trương Thanh Trà tỏ ra yếu đuối đáng thương, nhưng nỗi hận với Niệm Ninh trong lòng lại ngày càng lớn.

Bây giờ ngay cả người hầu bên cạnh Nhạc Cận Ninh cũng dám nói giúp cho cô †a.

Chờ cô ta đuổi Niệm Ninh đi, trở thành bà chủ nhà họ Nhạc, nhất định sẽ tống cổ lão già này khỏi nhà họ Nhạc.

“Trương Thanh Trà, hôm nay em sao thế?” Nhạc Cận Ninh bỗng cất lời, vẻ mặt lạnh nhạt, như thể toàn bộ sự việc vừa rồi hoàn toàn không liên quan đến anh.

Niệm Ninh cũng không nói thêm gì, bởi cô biết nếu mình nói quá nhiều, không những không có ích mà còn phản tác dụng.

Trương Thanh Trà tủi thân nói: “Em… Em chỉ muốn đến thăm anh, hôm qua anh vừa uống rượu xong đã vội vã rời đi, em không gọi được cho anh, cảm thấy rất lo lắng…”

Nhìn dáng vẻ vừa tủi vừa thương của Trương Thanh Trà, lại còn đi xa như vậy để xác nhận an toàn của anh, Nhạc Cận Ninh hơi mềm lòng: “Là do anh, chỉ lo công tác, quên mở di động, anh không sao, em đừng lo lăng.”

Trương Thanh Trà mím môi, nở nụ cười miễn cưỡng: “Không sao đâu, không trách anh, là em quá thiếu kiên nhãn.”

Nói xong, cô ta lại quay người đối mặt với Niệm Ninh, nói: “Cô Niệm, tôi biết cô giận tôi vì chuyện của Cận Ninh, nhưng chẳng phải chúng ta nên cạnh tranh công bằng sao?”

“Không nên.” Niệm Ninh trực tiếp từ chối Trương Thanh Trà.

Nhạc Cận Ninh đứng một bên nhìn dáng vẻ hùng hổ dọa người của Niệm Ninh, lập tức nhíu chặt mày: ‘Niệm Ninh, em đừng…”

Niệm Ninh ngắt lời Nhạc Cận Ninh, nói: “Tôi nói không nên là vì Nhạc Cận Ninh là một người, anh ấy có suy nghĩ của chính mình, không phải phần thưởng cho thắng lợi của bất kỳ ai.”

Nhạc Cận Ninh vốn đang định khuyên Niệm Ninh nhường Trương Thanh Trà một chút, tim cô ấy có vấn đề, dù hiện tại đã xuất viện nhưng vẫn không thể chịu kích thích.

Có điều, vừa nghe lời Niệm Ninh nói, anh nhướng mày theo thói quen, muốn nghe Niệm Ninh nói tiếp.

“Tôi… Tôi không có ý này, cô Niệm, cô hiểu lầm tôi rồi.’ Trương Thanh Trà không ngờ Niệm Ninh thế mà lại có chút thông minh, làm trò trước mặt Nhạc Cận Ninh, khua môi múa mép với cô ta, nếu cô ta không giải thích ổn thỏa, chỉ sợ lần giao chiến này cô ta sẽ thua mất.

Cô ta không cam lòng, sao cô ta có thể bại dưới tay Niệm Ninh được!

Nghĩ tới đây, cô ta lập tức hơi sốt ruột, nhấc chân định tiến lên phía trước, kết quả lại trực tiếp ngã ngồi xuống đất.

Niệm Ninh vô thức lui về sau vài bước, sợ bị Trương Thanh Trà ăn vạ.

“Trương Thanh Trà!” Nhạc Cận Ninh vừa thấy Trương Thanh Trà ngã, sợ cơ thể cô ta không chịu được, lập tức đi tới đỡ Trương Thanh Trà lên.

Sắc mặt Trương Thanh Trà tái nhợt, vấn không quên an ủi Nhạc Cận Ninh: “Anh Cận Ninh đừng lo, em không sao, có lẽ do đứng chờ quá lâu nên chân hơi run.

Bình Luận (0)
Comment