Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 648

Chương 648

Nhạc Cận Ninh nói vậy, cho thấy ông đã đoán đúng rồi.

Ông Nhạc vừa nghĩ đến đây, tâm trạng đột nhiên tốt hẳn lên, đầu bên kia cũng truyền đến giọng cười thoải mái của ông: “Tốt tốt tốt, ba biết rồi.”

Nghe thấy ông cụ cười vui vẻ như vậy, sắc mặt Nhạc Cận Ninh đột nhiên có chút lúng túng, anh sốt ruột nói: “Rốt cuộc là ba có chuyện gì.”

Ông Nhạc có chút nham hiểm: “Thật ra ba cũng chẳng có chuyện gì cả, chỉ là có một người bạn cũ đến nhà, muốn đánh cờ với ba, giờ ba không muốn đi ăn cùng hai đứa nữa. Nhưng ba đã đặt chỗ ở nhà hàng rồi, chắc Niệm Ninh đã nói chuyện này với con rồi đúng không?”

“Nói rồi ạ.” Nhạc Cận Ninh lập tức đáp, hôm qua Niệm Ninh đã nói qua với anh rồi.

Còn về việc ông cụ nói có người bạn cũ đến nhà tìm ông đánh cờ, anh không tin, nhất định là ngay từ đầu ông cụ đã không muốn đi cùng họ rồi, có điều anh cũng không muốn vạch trần ông.

Ông Nhạc hài lòng nói: “Nói rồi thì tốt, hai đứa các con vui vẻ ăn uống vui chơi bên ngoài, không cần vội về đâu, chỗ Trần Khang ba đã bàn giao rồi, việc công ty con cứ giao cho ba là được, hôm nay không cần đến công ty nữa.”

Nhạc Cận Ninh coi như đã hiểu, rõ ràng là ông cụ sớm đã có chuẩn bị.

Nhưng mà anh cũng không nói gì, bởi vì ông cụ làm như vậy, không phải là anh không thể chấp nhận, hơn nữa trong lòng còn có chút vui mừng.

“Được, con biết rồi.” Nói xong, Nhạc Cận Ninh liền dập máy.

Niệm Ninh thấy vậy, lập tức hỏi: “Anh với ba nói chuyện xong rồi sao?”

“Nếu không thì sao?” Nhạc Cận Ninh hỏi lại, có điều hình như vui vẻ hơn lúc nãy rất nhiều.

“Không có gì” Niệm Ninh lắc đầu, sau đó đưa bộ quần áo trong tay cho Nhạc Cận Ninh: “Hôm nay anh mặc bộ âu phục màu xanh lam đậm này đi, bộ này lịch sự nhưng lại không quá nghiêm túc, thích hợp với buổi gặp hôm nay.”

Nhạc Cận Ninh nhìn thấy bộ quần áo mà Niệm Ninh chọn, vô cùng hài lòng, anh đón lấy bộ quần áo trong tay cô: “Em đặt ở bên đó đi, lát nữa anh sẽ.”

Niệm Ninh thấy Nhạc Cận Ninh hài lòng với bộ đồ, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cô cứ lo Nhạc Cận Ninh sẽ không hài lòng, anh hài lòng là tốt.

Sau đó, cô đặt bộ đồ lên ghế sô pha theo lời Nhạc Cận Ninh rồi quay người đi xuống lầu đợi anh.

Rất nhanh, Nhạc Cận Ninh đã đi xuống.

“Đi thôi.” Nhạc Cận Ninh gọi.

Niệm Ninh ngẩn người, không kịp phản ứng lại, nói: “Em đi với anh sao?

Không phải chúng ta đã nói rõ rồi à? Em tự đi đến nhà hàng, anh đến công ty, đợi anh xong việc sẽ đến tìm em với ba mà?”

Nhạc Cận Ninh quên mất mình chưa nói với Niệm Ninh nội dung cuộc gọi vừa rồi với ông cụ, thế là nói: “Ba nói việc ở công ty đã có sắp xếp, không cần anh đến công ty nữa, đưa em đến thẳng nhà hàng là được rồi.”

Không biết tại sao, anh tự động che giấu một việc khác, đó chính là hôm nay ông Nhạc không đến nhà hàng, thật ra chỉ có anh và Niệm Ninh dùng bữa thôi.

Bởi vì sau cuộc gọi vừa nấy, Nhạc Cận Ninh đã rõ.

Ngay từ đầu ông cụ đã không định tới, vì thế mới sáng sớm đã nhận hết công việc ở công ty, để anh ở nhà với Niệm Ninh. Đây là điều ông cụ mong đợi, anh cũng không thể khiến ông cụ thất vọng được.

Bình Luận (0)
Comment