Chương 649
Nghe thấy Nhạc Cận Ninh nói vậy, cô quay sang hỏi: “Ba đã tới nhà hàng chưa?”
Nhạc Cận Ninh không nói thẳng: “Một lúc nữa em sẽ biết thôi.”
Niệm Ninh nghĩ lại cũng đúng, dù sao bây giờ vẫn sớm, cũng không vội vàng, cho dù ông Nhạc vẫn chưa đến, đến lúc đó gọi điện thoại cũng không muộn.
Bởi vì khoảng cách hơi xa một chút, lúc ra khỏi cửa có chút chậm trễ, đến khi bọn họ tới nhà hàng đã sắp đến trưa rồi, nhà hàng cũng đã bắt đầu kinh doanh.
Hai người đi vào nhà hàng, nhìn thấy đây là một nhà hàng mới mở, điều kiện cũng không tệ.
“Xin chào, xin hỏi có thể giúp gì cho anh chị không ạ?” Người phục vụ trước cửa nhiệt tình chào hỏi.
Nhạc Cận Ninh đọc tên, dưới sự hướng dẫn của phục vụ, rất nhanh đã đến chỗ ngồi mà ông Nhạc đặt cho bọn họ.
Niệm Ninh nhìn quanh một lúc rồi mới mở miệng: “Nhạc Cận Ninh, sao em càng nhìn càng thấy chỗ này giống nhà hàng tình nhân nhỉ?”
Tất cả chỗ ngồi đều là của hai người, đến màu sắc ghế ngồi cũng là một xanh một hồng, ở đâu cũng thấy trái tim đỏ.
Rõ ràng ông Nhạc nói muốn đến ăn với họ, nhưng cái bàn nhỏ thế này, hai người dùng bữa là vừa đẹp, nhưng nếu như người thứ ba đến thì sợ là có chút chật chội.
“Giờ em mới nhìn ra sao?” Lời nói của Nhạc Cận Ninh ẩn chứa chút đùa giốn.
Nghe Nhạc Cận Ninh nói như vậy, Niệm Ninh mới nhận ra anh đã sớm biết chuyện này rồi.
“Ba đâu?” Niệm Ninh nhìn đồng hồ trên tay, giờ đã không còn sớm nữa, lẽ ra ba phải tới rồi chứ, sao giờ vẫn chưa thấy bóng dáng ông Nhạc đâu?
Nhạc Cận Ninh đã lừa được cô tới nhà hàng cũng không sợ cô chạy mất, lúc này mới khai thật: “Quên mất không nói cho em, ba bảo là nhà có bạn đến chơi nên không thể tới đây dùng bữa cùng chúng ta được, vậy nên hôm nay chỉ có hai người chúng ta thôi.”
Chỉ có hai người bọn họ? Lại còn là nhà hàng cho các cặp đôi? Niệm Ninh lập tức hiểu rằng có chuyện gì đang xảy ra.
“Có phải là ngay từ đầu ba đã không định tới rồi đúng không?” Lẽ ra cô phải đoán được từ sớm chứ, ông Nhạc hy vọng bọn họ tái hợp như vậy thì làm sao có thể vô duyên vô cớ chen vào thế giới riêng của hai người được.
Sao cô ngốc như vậy chứ, giờ mới nhận ra.
Nhạc Cận Ninh nhướng mày, dù anh cũng chỉ mới biết việc này cách đây không lâu, nhưng anh cũng không hề tức giận chút nào, trái lại, lòng anh thậm chí còn cảm thấy một sự ngọt ngào khó tả.
Niệm Ninh thấy dáng vẻ yên lặng, không nói không rằng của Nhạc Cận Ninh thì biết rằng anh đã chấp nhận chuyện này rồi.
Cuộc điện thoại vừa rồi của ông Nhạc hắn là để nói về chuyện này.
Nhưng mà, hai người bọn họ mất công đi xa như vậy, đến thì cũng đã đến rồi, đâu thể không làm gì mà trở về, hơn nữa cô cũng không ngại cùng anh ăn một bữa cơm, mặc dù tình cảm giữa hai người họ có phần hơi khó nói nhưng chung quy vẫn là vợ chồng hợp pháp.
Ăn một bữa cơm cũng chẳng phải chuyện to tát gì.
Nhưng Niệm Ninh vẫn cảm thấy hơi khó xử, vì làm dịu đi mối quan hệ tình cảm của bọn họ, ông Nhạc thật đúng là không từ bỏ thủ đoạn nào.
Nhạc Cận Ninh vẫn luôn nhìn Niệm Ninh, cảm xúc trên gương mặt cô biến hóa liên tục, làm anh bỗng nhiên muốn trêu chọc cô, giọng anh mang theo chút vui đùa hỏi: “Ba anh làm như vậy không phải vừa đúng ý em sao?”