Chương 705
Thật ra cũng chẳng có gì cả, chỉ là do Trương Thanh Trà đột nhiên sáp đến anh không tránh được.”
Niệm Ninh khó chịu hỏi:”Vậy tại sao lúc cô ta ôm anh anh không đẩy cô ta ra liền?”
Nhạc Cận Ninh vô cùng cẩn trọng với sự hiểu lầm của Niệm Ninh, hơn nữa còn kiên nhẫn mà giải thích với cô:”
Em cũng biết đấy Niệm Ninh, cô ấy không những là tình đầu của anh, mà còn là ân nhân cứu mạng anh, nếu như anh đẩy cô ta ra, cổ sẽ rất khó xử, cho nên anh không làm vậy, lần sau anh chắc anh ta sẽ không cho cô ấy có cơ hội làm thế nữa”
Cho nên, chỉ vì Trương Thanh Trà là ân nhân cứu mạng của anh, cho nên cô ấy thích anh, anh liền muốn ly hôn với cô.
Chỉ vì cô ấy muốn ôm anh, nên anh sẽ không cự tuyệt sao?
Niệm Ninh hiểu được Nhạc Cận Ninh đang nghĩ gì, nhưng cô vẫn không thể không tức giận được.
Nhạc Cận Ninh biết phụ nữ cần được dõ dành, đặc biệt là phụ nữ mang thai, anh nói:”Được rồi mà, em đừng giận nữa, nếu bây giờ em vẫn chưa nguôi giận, vậy thì anh đáp ứng với em một chuyện có được không? Chỉ cần em nói ra đều sẽ làm theo.”
Thật ra bản thân cô cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là vì có liên quan đến Trương Thanh Trà, với cả phản ứng của Nhạc Cận Ninh làm cho cô cảm thấy trong lòng không được thoải mái, có điều may mà thái độ Nhạc Cận Ninh nhận lỗi cũng coi như chân thành.
Niệm Ninh xụ mặt nói: “ Là anh nói đấy nhé?”
Nhạc Cận Ninh nhìn ra được, tuy rằng sắc mặt Niệm Ninh vẫn chưa dịu xuống, nhưng giọng điệu đã tốt hơn nhiều:” Đương nhiên là anh nói, hơn nữa anh nói lời sẽ giữ lời.”
Niệm Ninh ngẫm nghĩ, cũng chẳng có thiệt thòi gì bèn dứt khoát đồng ý, dù sao Trương Thanh Trà ôm cũng đã ôm rồi, nếu như Nhạc Cận Ninh không xin lõi, không giải thích, cô cũng không thể làm gì được không phải sao?
Ít nhất thì Nhạc Cận Ninh tình nguyện giải thích, đã tốt hơn trước kia nhiều lắm rồi.
Tuy rằng cô không còn giận nữa,nhưng mà có một số chuyện cô vẫn muốn nhắc nhở qua một lần Cô nói:” Nhạc Cận Ninh em không biết bây giờ trong lòng anh đang nghĩ gì cả, cũng không biết anh rốt cuộc quyết định như thế nào, nhưng mà chỉ cần là anh ở bên em, dù chỉ một ngày đi nữa, em mong anh tôn trọng suy nghĩ của em, đương nhiên nếu như một ngày nào đó chúng ta ly hôn, vậy thì chúng ta nước sông không Nhạc nước giếng.”
Ý của Niệm Ninh đã rất rõ ràng, đây đã là sự nhượng bộ rất lớn của cô FỒI.
Nhạc Cận Ninh nói: “Được, anh hứa với em, vậy bây giờ em có thể nguôi giận được chưa?”
Thấy Nhạc Cận Ninh thẳng tanh ta đồng ý, Niệm Ninh gật đầu nói:“Ừm..”
“Vậy bây giờ em có thể nói em muốn yêu cầu gì rồi?” Nhạc Cận Ninh hỏi, lời anh đã hứa với Niệm Ninh ban này không chỉ tùy ý nói ra, mà là nghiêm †Úc.
Niệm Ninh nghĩ một hồi lâu cũng không biết nên bắt Nhạc Cận Ninh đồng ý với mình làm gì thì tốt nữa.
Vì bây giờ cô không lo cái ăn cái mặt, còn có bà và đứa bé trong bụng ở bên cô, cho nên không đặc biệt muốn thứ gì cả, đột nhiên bắt Nhạc Cận Ninh đồng ý làm cho cô một chuyện cô thật sự nghĩ không ra làm gì thì được.
Thế nên cô quyết định sẽ để dành yêu cầu này trước:” Em tạm thời chưa nghĩ được phải ra điều kiện gì, có điều, nếu em nghĩ ra rồi em sẽ nói với anh.”
Nhạc Cận Ninh không có ý kiến gì, chỉ cần Niệm Ninh vui là được rồi:”