Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 706

Chương 706

Vậy cũng được, vậy em nghĩ xong rồi hãy nói với anh, có điều bây giờ cũng không còn sớm nữa, em nghỉ ngơi trước đi, còn về phía Trương Thanh Trà anh bảo đảm với em, sáng ngày mai anh sẽ bào chú Vương đưa cô ấy về.”

Nghe Nhạc Cận Ninh nói vậy, cơn giận trong lòng Niệm Ninh cũng biến mất, lúc này mới yên tâm nằm trên giường chuẩn bị ngủ.

Niệm Ninh nằm trên giường vẫn luôn nghĩ có nên bắt Nhạc Cận Ninh hứa với cô chuyện gì thì tốt đây, chẳng biết lúc nào đã dần dần chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, lúc Trương Thanh Trà ăn cơm xong, Mộ anh tam gọi tài xế đến chở cô về.

Tuy rằng Trương Thanh Trà hơi không cam lòng, nhưng bây giờ không phải lúc ở đây so đo, cho nên cô cũng không có ý kiến gì với sắp xếp của chú Vương, cứ thế cùng tài xế rời khỏi.

Mà buổi sáng lúc Niệm Ninh thức dậy, Nhạc Cận Ninh đã tỉnh rồi.

Cô sửa soạn đơn giản qua một chút rồi xuống nhà ăn ở dưới lầu, nhìn thấy Nhạc Cận Ninh đang ngồi ở chuẩn bị ăn sáng, thế nên cô cũng qua đó ngồi chung.

“Trương Thanh Trà đâu?” Sớm ra cô đã không nhìn thấy Trương Thanh Trà, tuy là tâm trạng có tốt hơn một chút, nhưng cô vẫn có chút tò mò đối với hướng đi của cô ta.

Nhạc Cận Ninh véo mũi cô một cái, nói:” Tối qua anh hứa với em đó, sáng nay thức dậy sẽ không để em nhìn thấy Trương Thanh Trà, trời vừa sáng anh đã bảo chú Vương gọi cổ dậy, sau đó đưa cổ về rồi.”

Niệm Ninh nghe những lời này cảm thấy rất vui, cuối cùng cũng không cần phải nhìn thấy người mà cô ghét nữa rồi.

Cô vui vẻ nói:” Đúng rồi, tối hôm qua cái yêu cầu mà em nói với anh em chưa nghĩ ra đó, bây giờ em đã nghĩ ra rồi,”

Nhạc Cận Ninh múc cho Niệm Ninh một chén cháo, nói:” Nghĩ ra rồi thì nói anh nghe thử xem.”

Niệm Ninh phấn khởi nói:” Thật ra em cũng chẳng có yêu cầu gì đặc biệt, chính là lúc nào mà anh rãnh có thể cùng em đi chơi đu quay không?”

Hai người bọn họ đã cùng nhau đi đến rất nhiều nơi, cũng từng cùng nhau làm nhiều việc, ngắm nhiều cảnh đẹp, nhưng mà ngồi đu quay nhìn trời đêm thì hình như hai người họ vẫn chưa từng thử qua.

Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ kêu anh đi chơi đu quay với mình là tốt nhất.

Nghe nói lúc đu quay đến chỗ cao nhất mà cầu nguyện thì điều ước sẽ thành sự thật.

Nhạc Cận Ninh nhướng mày:” Đơn giản vậy thôi sao?”

Hiếm khi anh cho Niệm Ninh cơ hội tùy ý yêu cầu anh làm gì, cô lại yêu cầu chuyện này sao?

Niệm Ninh rất bằng lòng mà nói:”

Chứ không anh nghĩ còn có gì nữa?”

“Không có gì, có điều ngày mai công †y anh bận chút việc, nếu như em muốn đi chơi đu quay vậy thì chiều hôm kia nhé, chiều hôm kia anh sẽ dẫn em đi chơi đu quay có được không?” Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh vui vẻ cũng không nói gì nữa, cứ sắp xếp như vậy.

“Được đó.” Niệm Ninh không có ý kiến gì, dù sao thì ngoài ở trong nhà ra thì cô chỉ thỉnh thoảng đi qua nhà bà nội hoặc đi về nhà cũ, hai ngày này cũng không có bận chuyện gì, cho nên chỉ cần Nhạc Cận Ninh có thời gian mọi chuyện khác đều có thể thu xếp được.

Nhạc Cận Ninh quyết định, nói:”

Vậy ba giờ chiều hôm kia anh sẽ về đón em.”

Thời gian chớp mắt trôi qua, thoáng chốc đã đến chiều hôm kia.

Bình Luận (0)
Comment