Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản Dịch)

Chương 1062 - Chương 1062: Ngụy Trang

Nhân Danh Bóng Đêm Chương 1062: Ngụy Trang

Trên thực tế, Ương Ương biết rõ lý do Khánh Trần tuyên bố tin tức này trên mạng dark web, đầu tiên muốn công bố ở những chỗ khác cần phải cung cấp đủ các loại giấy chứng nhận của tàu, còn darkweb thì không, tàu nhập cư trái phép không thể biết được tin tức của người nhập cư trái phép, đồng thời thì cũng có thể che giấu tin tức của bản thân với người nhập cư trái phép.

Như vậy thì có thể tránh để người khác phát hiện tin tức tàu Bắc Cực không hề đi tới biển Barents.

Vả lại quá nửa số người trên dark web là đám phần tử phạm tội, nếu Khánh Trần muốn chơi trò đen ăn đen, ném hành khách dưới biển, hắn cũng không có bất kỳ gánh nặng tâm lý gì.

Dù sao Khánh Trần cũng chỉ muốn thu hồi chi phí thuê tàu lại thôi.

Khánh Trần quay đầu nhìn về phía Trương Kiểm, hiện giờ vị tàu trưởng này vẫn đang ngẩn ngơ, không biết nên trả lời thế nào.

Nhưng hắn cũng đã nghĩ tới một vấn đề, hỏi Khánh Trần:

“Phòng nghỉ của tàu Bắc Cực chia thành hai tầng, chỉ có thể cung cấp cho 8 người nghỉ ngơi, phòng tàu trưởng thì có thể cung cấp cho hai hành khách nữ, ta cũng tới ở phòng nghỉ. Nhưng chúng ta tổng cộng có 5 người, cộng thêm 6 người hành khách thuê, sẽ có 1 người không có chỗ ngủ."

Khánh Trần cười đáp:

“Không sao đâu, ta không cần đi ngủ."

Ương Ương nói:

"Ta không cần đi ngủ đâu, như vậy sẽ thừa ra thêm một vị trí."

Trương Kiệm:

"Trâu bò."

Trương Kiệm nói ra câu này bằng tiếng Trung, đó cũng là những từ tiếng Trung hiếm hoi mà hắn biết.

Trên thực tế, Ương Ương cũng cần đi ngủ, nhưng nàng sống ở khu hoang dã trong một thời gian dài, chuyện đó không được xem trọng, ở bất cứ chỗ nào nàng cũng có thể dùng trường lực để ổn định thân thể, ngủ một lúc.

Tuyệt đối không phải mạnh miệng.

Thật ra, nếu không phải là nàng ngại sẽ khiến mấy người Trương Kiệm sợ hãi thì nàng có thể chạy thẳng lên bầu trời để ngủ, dù sao sau khi trường lực được hình thành, nước mưa không thể chạm vào nàng được, hơn nữa còn không bị lắc lư như khi ở trên tàu.

Một ngày sau, trên vùng biển Barents, thông qua tọa độ, Craig điều khiển tàu Alps đi tới bãi cua vàng.

Sự thật chứng minh rằng vị trí năm nay tàu Bắc Cực tìm được rất tốt, dù nó đã một lần hạ thủy 179 lồng nhưng số lượng cua hoàng đế còn lại cũng đủ để tàu Alps, tàu Hổ Kình, tàu Trường Vĩ bội thu.

Hơn nữa ở gần đó cũng có bầy cua khổng lồ.

Theo suy nghĩ của Craig, chắc chắn tàu Bắc Cực sẽ quay trở về đây, tiếp tục tìm kiếm xung quanh để hạ lồng.

Nhưng hắn không hề nhìn thấy bóng dáng của tàu Bắc Cực ở trên mặt biển bao la bát ngát.

Jindai Sou đứng trên boong tàu, nhìn về phía Craig:

"Chẳng phải ngươi bảo họ sẽ trở về đây hay sao?"

"Ta nói là dựa theo lẽ thường.”

Craig nhìn họng súng đen ở trước mặt, kiên nhẫn giải thích:

“Nhưng năm nay tàu Bắc Cực khá là kỳ quái, có lẽ họ sợ bãi cua ở đây đã bị bắt sạch nên đã đổi sang một khu ực khác. Biển Barents lớn như vậy, có rất nhiều chỗ có thể xuất hiện bãi cua, chúng ta tới chỗ khác tìm kiếm thử xem. Chúng ta mở rađa lên, chỉ cần họ xuất hiện ở xung quanh thì chắc chắn chúng ta sẽ phát hiện ra, vả lại nói không chừng chúng ta còn có thể tìm được phao của hj, sau đó chờ họ xuất hiện."

Ở trên biển, một con tàu bắt cua muốn tìm một con tàu bắt cua khác thì một là sử dụng rađa, cách còn lại chính là tìm kiếm những chiếc phao trôi nổi ở trên mặt biển.

Chỉ là tàu Alps di chuyển trên mặt biển suốt 8 tiếng nhưng cũng không thể tìm được tung tích của tàu Bắc Cực ở trên rađa.

Tàu Hổ Kình và tàu Trường Vĩ có xuất hiện hai lần, mọi người đều đang đi khắp nơi tìm kiếm tung tích của tàu Bắc Cực.

Lòng kiên nhẫn của Jindai Sou bị mài mòn đến giới hạn, hắn nhìn Craig, cười lạnh:

“Đám địa đầu xà ở bến cảng các ngươi cố tình để lộ tin tức này ra, nếu tìm được Khánh Trần ta không xét nữa, nếu như không tìm được, ta sẽ tính rõ món nợ này với ngươi."

Craig vội trả lời:

“Yên tâm, yên tâm đi, nhất định là có thể tìm được, dù sao họ cũng chỉ trong vùng biển này, bọn chúng có thể đi tới nơi khác hay sao?! Nơi khác cũng đâu có cua hoàng đế!"

Trong suy nghĩ của Craig thì tàu săn cua là phải đi bắt cua hoàng đế!

Đêm khuya.

Tàu Bắc Cực từ từ dừng ở sát cảng số 14 Oslo, bọn hắn tắt đèn tàu, yên lặng chờ đợi.

Ba người lão John, Trương Kiệm Niedepp ngồi trên tàu, mỗi người cầm một điếu thuốc trên tay, không ngừng hút thuốc, chẳng khác nào ba cái ống khói.

Thủy thủy trên tàu săn cua là như vậy, bất cứ lúc nào cũng cần nicotin để giữ tỉnh táo.

Họ nhìn Khánh Trần và Ương Ương:

“Hai người các ngươi đang làm gì vậy?"

Khánh Trần dùng một mẩu than củi vẽ tới vẽ lui trên gương mặt của Ương Ương, biến gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ thành một gương mặt lem luốc, bẩn thỉu của một cô gái săn cua.

Bình Luận (0)
Comment