Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản Dịch)

Chương 2784 - Chương 2788: Bánh Sinh Nhật

Nhân Danh Bóng Đêm Chương 2788: Bánh Sinh Nhật

Hắn đã nếm trải cái hay của Thần Thiết, trước tốc độ tuyệt đối dù là bán thần cũng chỉ là cao thủ có tiếng mà không có miếng, một khi đối mặt với bán thần Người Xem Mệnh, nó là chỗ dựa lớn nhất của hắn.

Nhưng hệ Lôi cấp A vẫn quá thấp, năng lực bay liên tục quá kém.

Trong căn phòng u ám, Khánh Trần lẳng lặng chờ đợi.

Xuyên không.

Có một việc Khánh Trần khó có thể quen nổi, ấy là trước kia hắn xuyên không, thế giới này đang lúc đêm khuya, khi xuyên đến thế giới khác vẫn là buổi tối.

Nhưng sau khi đến Bắc Mỹ, ban đêm xuyên không lại thành ban ngày.

Vì chênh lệch thời gian, tuy mọi người đồng thời xuyên không nhưng người du hành ở đại lục phía Đông đều xuyên lúc 0 giờ đêm, mà ở đại lục phía Tây là 12 giờ trưa.

Khánh Trần nhìn ra ngoài cửa sổ, hiện tại vẫn là buổi trưa nóng nực.

Nhện Đen đi ra ngoài mua thức ăn, hôm nay nàng mua thêm một ít thịt nạc vai bò. Lúc đi ngang qua tiệm bánh ngọt, nàng do dự một lát, cuối cùng vẫn quyết định mua một chiếc bánh kem.

Mà lúc đi ngang qua cửa hàng quần áo lần trước, nàng bước vào cửa hàng.

Nhân viên bán hàng vẫn còn nhớ nàng, thấy nàng lại đứng trước chiếc váy màu trắng nọ thì cười nói:

“Nó thật sự rất hợp với ngài.”

“Vậy ư?”

Nhện Đen cảm thấy thích thú, hỏi:

“Ngươi thấy bây giờ ta rất đẹp à?”

Nhân viên cười:

“Dáng người của ngài rất chuẩn, lại xinh nữa, mặc gì cũng đẹp. Có điều áo da màu đen sẽ khiến ngài trông quá kiêu kỳ, làm người khác không dám lại gần.”

Nhện Đen mỉm cười:

“Gói chiếc váy này lại cho ta.”

Thật ra, nàng biết bây giờ mình chưa mặc được nó, dù có tiền lương thì cũng phải làm việc rất lâu mới có thể thay làn da nano toàn thân có thể chống đạn.

Nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt, nàng đột nhiên muốn mua chiếc váy này về, treo trong phòng mình, ngày ngày ngắm nó.

Nhện Đen mang theo chiếc túi, giỏ rau cùng với bánh ngọt về, kết quả là vừa mới vào căn nhà số 78 đại lộ Victor nàng đã thấy Khánh Trần thay âu phục, thậm chí đã cải trang xong xuôi.

Khánh Trần nói với nàng:

“Chuẩn bị đi, cải trang cho mình, chúng ta phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.”

Nhện Đen sửng sốt:

“Bây giờ luôn ư?”

Khánh Trần gật đầu:

“Đừng để trễ giờ, chúng ta phải đến đường Hoa Hồng vào thời gian đã định.”

Nhện Đen thầm thở dài.

Khánh Trần cúi đầu nhìn bánh ngọt trong tay nàng:

“Bánh sinh nhật à?”

Nhện Đen mỉm cười, đặt chiếc bánh lên bàn:

“Ta đã nói với ngươi tên thật và ngày sinh của ta, hôm nay là sinh nhật ta.”

“Không sao, có thể ăn sau khi về, nhiệm vụ này rất quan trọng, lát nữa ngươi phải sắm vai bạn nữ của một người, đi tham gia một bữa tiệc tư nhân cùng với hắn, nhớ phải quan sát hắn thật kỹ.”

Khánh Trần nói.

Nhện Đen đáp lại:

“Được, ta hiểu rồi.”

Hai người đi ra ngoài, họ lặng lẽ đi qua từng con phố dài và đứng chờ dưới bóng của cây cầu vượt ở đường Hoa Hồng.

Khánh Trần dặn:

“Nhớ này, tối nay ngươi đến đê tham dự yến tiệc, không cần phải làm gì khác, có việc gì thì ta sẽ gọi ngươi.”

Khi họ mới đến nơi, một chiếc xe bay dừng lại trước mặt họ, Khánh Trần mở cửa ghế phụ lái ra và ngồi vào trong xe:

“Nhện Đen, ngươi ngồi sau.”

Nhện Đen mở cửa ra thì thấy hầu tước Winston đã ngồi ở ghế sau, đối phương mỉm cười nhìn nàng:

“Xin chào, mời ngồi.”

Vẻ mặt nàng hết sức bình tĩnh:

“Xin chào.”

Winston nói:

“Lần đầu gặp mặt, ta xin tự giới thiệu, ta là...”

“Không cần, hầu tước Winston, cục trưởng đương nhiệm của cục lương thực, vợ là bà con bên ngoại của hoàng tộc, không có con cái.

Nhện Đen nói thông tin của hắn một cách lưu loát.

Winston cười nói:

“Xem ra ngươi biết rõ ta, thật vinh hạnh khi ngươi trở thành bạn nữ của ta tối nay, ngươi rất xinh đẹp.”

“Ừm.”

Nhện Đen nhìn ra ngoài cửa sổ.

Xe bay xuyên qua khu rừng sắt thép, 12 phút sau chiếc xe đến nhà hàng xoay trên tầng 101 trên cùng của cao ốc Berkeley.

Ở cửa nhà hàng từng quý tộc áo quần ngăn nắp đưa thiệp mời của mình ra, mà trên bãi đỗ xe là những chiếc xe sang trọng.

Sau khi xe bay hạ cánh xuống bãi đỗ xe, Khánh Trần mở cửa cho Winston và Nhện Đen bước xuống như một tùy tùng theo hầu.

Lúc xuống xe, vẻ mặt của Nhện Đen có phần lạnh nhạt, Khánh Trần nhìn nàng:

“Cười tự nhiên một chút.”

Nhện Đen cong khóe miệng mỉm cười:

“Như vậy được chưa?”

“Tự nhiên thêm chút nữa.”

Nhưng đột nhiên, Nhện Đen sững sờ, nàng nhìn thấy một chiếc xe bay đáp xuống bãi đỗ xe bên cạnh, mà người bước xuống từ chiếc xe đó là người mà dù nàng hóa thành tro cũng sẽ không bao giờ quên – hầu tước Wendy.

Nàng ngẩng đầu nhìn Khánh Trần, chợt hiểu ra đối phương muốn làm gì hôm nay.

Cao ốc Berkeley lộng lẫy ánh đèn, tòa nhà đứng sừng sững giữa đêm tối, tựa như một chiếc du thuyền khổng lồ lấp lánh rực rỡ chắn ngang khu thứ bảy của Trung tâm Vương Thành.

Và nhà hàng xoay trên tầng cao nhất không như những tầng lầu khác, ngươi không thể đi thang máy lên tầng trên cùng mà chỉ có thể đi xe bay, sau khi được cho phép mới có thể hạ cánh ở bãi đỗ xe.

Bình Luận (0)
Comment