Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1004 - Chương 1004: Hạ Binh Nhất Định Phải Chết! 2

Chương 1004: Hạ Binh nhất định phải chết! 2 Chương 1004: Hạ Binh nhất định phải chết! 2

Hạ Binh bỗng nhiên xuất thương, Lý Bá Tiên bị chấn bay, trường thương như rồng, đâm thẳng về phía Lục Diệp.

Hắn cảm thấy không ổn.

Vốn dĩ thực lực Lục Diệp tăng lên cũng không quá bình thường, hắn vốn tưởng rằng chỉ cần mình có thể ổn định thế cục, vậy thì có thể giành được thắng lợi, nhưng trước mắt bỗng nhiên lại phát sinh biến cố như vậy, thực lực của Lục Diệp dường như lại được tăng cường, hắn nào còn dám cố thủ tại chỗ, lập tức thay đổi sách lược, chủ động xuất kích, Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền hắn không để vào mắt, tu vi chênh lệch lẫn nhau, duy chỉ có Lục Diệp, rõ ràng tu vi chênh lệch lớn, nhưng lại khiến cho hắn vô cùng kiêng kỵ.

“Đến rồi đến rồi, nhanh chém chết hắn!”

Ngay trong nháy mắt Hạ Binh xuất thương, một thanh âm đột ngột vang lên ở chỗ sâu thẳm trong tâm linh Lục Diệp, âm thanh kia nghe giống như là thanh âm của một hài đồng hai ba tuổi hung dữ.

Lục Diệp vừa vung Bàn Sơn Đao lên chuẩn bị ngăn lại một thương này, lại bị âm thanh đột nhiên xuất hiện này làm cho hoảng sợ, linh lực đột nhiên tiết ra ba phần.

Keng một tiếng vang lên, ánh lửa văng khắp nơi, thân hình Lục Diệp tung bay về phía sau.

Hạ Binh đắc thế không buông tha người, trường thương vung ra từng đóa thương hoa, chụp xuống người Lục Diệp, trong lòng hơi ổn định. Vốn thấy Lục Diệp tư thái như vậy còn tưởng rằng thực lực của hắn đã tăng lên rất lớn, nhưng sau khi giao thủ mới phát hiện, đối phương cũng chỉ đến thế mà thôi.

Là chuyện bé xé ra to rồi.

Đinh đinh đang đang, một chiêu thất bại, Lục Diệp liên tục lui về phía sau, Bàn Sơn Đao vung vẩy đâm chém đỡ công kích của Hạ Binh đánh tới, thoạt nhìn có chút chật vật.

Cùng lúc hắn xuất thủ, âm thanh sâu trong tâm hồn còn đang không ngừng vang lên.

“Bên trái bên trái...”

“Bên phải tới rồi, ai nha, một đao này thật là xấu...”

“Chém người khác, đừng chém cây thương của hắn. Cây thương có gì tốt mà chặt đâu, thật là tức chết ta mà.”

“Ngươi chọc hắn a, chọc bụng hắn, đâm vào lồng ngực hắn, ngươi có đánh nhau hay không!”

“Cơ hội tốt, cắn cổ hắn, mau mau mau...”

Giọng nói hung hăng của vị hung ác nãi nãi kia càng không ngớt, mỗi một đao của Lục Diệp đều phải nói ra một câu. Lúc ban đầu, Lục Diệp còn chưa kịp suy nghĩ xem là chuyện gì xảy ra, thế nhưng khi âm thanh kia khiến cho hắn ta cắn cổ, hắn ta đã lập tức phản ứng lại.

“Hồ Phách?”

“Ai?”

Thực sự là tên này!

Lục Diệp thực sự không nghĩ tới, sau khi thú hóa, hắn lại có thể nghe được giọng nói của Hổ Phách, hoặc là nói, đây cũng không phải lời nói của Hổ Phách, mà là một loại hoạt động trong tâm linh.

Năm đó khi Hổ Phách hóa hình lựa chọn biến hóa kích cỡ bản thể, mặc dù không thể hóa thành hình người, không thể nói tiếng người, nhưng nó vốn cực kỳ thông minh, có thể nghe hiểu tiếng người, lúc này sau khi Lục Diệp bị thú hóa, đủ loại hoạt động trong tâm linh khiến cho Lục Diệp cảm giác rõ ràng.

Trong lúc nhất thời dở khóc dở cười, ở chung với Hổ Phách thời gian dài như vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa biết nó lại có một tính cách như vậy.

“Câm miệng!”

“Ồ!”

Hổ Phách đáp lời, quả nhiên không lên tiếng nữa.

Vào lúc này, Hạ Binh nhe răng cười, vốn tưởng rằng đối phương vận dụng bí thuật khó lường, thực lực tăng độ cao, nhưng sau khi giao thủ mới phát hiện, cũng chỉ thế mà thôi.

Dưới sự áp bách của thế thương như cuồng phong bão táp, binh tu chỉ có thể chống đỡ, không hề có lực trả lại.

Nếu không phải pháp tu cùng kiếm tu kia ở một bên kiềm chế tinh lực của hắn, Hạ Binh thậm chí nắm chắc có thể trong mười thương lấy đi tính mạng binh tu này.

Ngay khi hắn vừa nghĩ như vậy, bỗng nhiên Lục Diệp vung đao lên, linh lực hung mãnh bộc phát, trực tiếp ngăn cản trường thương của Hạ Binh.

Cảm nhận được sức mạnh truyền đến từ trường thương, Hạ Binh biến sắc.

Còn không đợi hắn kịp phản ứng, Lục Diệp đã nhào người lên, trong tầm nhìn của Hạ Binh, hắn cảm giác lao về phía mình không phải là một người, mà là một đầu mãnh hổ xuống núi.

Thế công cuồng bạo liên miên không dứt, biểu tình của Hạ Binh từ kinh ngạc hóa thành kinh hãi, chỉ vì trong nháy mắt này, binh tu phảng phất thay đổi thành một người khác, lại phát huy ra thực lực còn cường đại hơn trước.

Đao thương giao nhau, máu tươi vẩy ra, có Lục Diệp, cũng có Hạ Binh.

Trước đây chiến đấu, ngoại trừ Lý Bá Tiên để lại một vết thương trên mặt Hạ Binh còn lại Hạ Binh không bị thương, cho tới giờ phút này.

Huyết Nhiễm Linh văn mang đến cho Lục Diệp thực lực tăng lên, khiến hắn mơ hồ có được thực lực tầng thứ năm của bản thân, thực lực như vậy không kém bao nhiêu so với Hạ binh.

Hóa thú, lại tăng lên, tự nhiên một lần hành động vượt qua Hạ Binh.

Hơn nữa trong trạng thái hóa thú, tâm tính của Lục Diệp đã bị tính cách của Hổ Phách thú ảnh hưởng, công kích một đao cuồng dã bạo liệt trước nay chưa từng có, hoàn toàn là dùng đấu pháp liều mạng, khiến cho Hạ Binh trong lúc nhất thời không biết làm thế nào.

Thế cục chuyển biến, con ngươi của Phong Nguyệt Thiền và Lý Bá Tiên trở nên sáng ngời, vội vàng thôi động thuật pháp và phi kiếm để Lục Diệp đánh trận.

Lần này, tình cảnh Hạ Binh càng lúng túng hơn.

Trước đó là hắn từng bước ép sát Lục Diệp, bây giờ tình huống hoàn toàn ngược lại, hắn bị ba người Lục Diệp đánh cho liên tiếp lui về phía sau.

Phát hiện không ổn, Hạ Binh vội vàng mở miệng: “Nhất định phải liều mạng ngươi chết ta sống sao? Mọi người dừng tay ở đây đi, như thế nào?”

Căn bản không nghĩ tới, một trận chiến này đánh tới cuối cùng chính là hắn mở miệng cầu hòa, vốn tưởng rằng là thịt mỡ đưa đến bên miệng, ba khối mỡ này rõ ràng có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn.

Chiến đến lúc này, hắn đã không dám khinh thường đám người Lục Diệp nữa.

Nghe được lời nói của Hạ binBinhh, Lục Diệp không nói một tiếng nào, đều đánh thành như vậy, tự nhiên chỉ có ngươi chết ta sống, những thứ khác không nói, trạng thái thú hóa khẳng định không duy trì được bao lâu, hắn dựa vào tác dụng của thú hóa và máu nhuộm đỏ mới có thể đánh một trận với Hạ Binh, nếu thật ngừng chiến, máu nhuộm và thú hóa vừa giải trừ, hắn sẽ khôi phục thực lực tầng thứ ba, đến lúc đó Hạ binh đổi ý, chẳng lẽ còn có thể khiển trách hắn sao?

Hơn nữa, hắn không muốn bộc lộ bí mật của truyền tống trận, hơn nữa Hạ Binh còn nhận ra Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền, để hắn sống sót, chỉ có thể tăng nguy hiểm cho phe mình.

Cho nên bất kể thế nào, Hạ Binh nhất định phải chết!
Bình Luận (0)
Comment