Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1006 - Chương 1006: Chém Hạ Binh! 2

Chương 1006: Chém Hạ Binh! 2 Chương 1006: Chém Hạ Binh! 2

Lục Diệp cũng đặt mông ngồi bệt trên mặt đất, ngã chỏng vó, ngẩng đầu nhìn lên hư không biến hóa trên đỉnh đầu.

Nhìn thấy hoa mắt, lại lần nữa xuất hiện trong động dưới mặt đất kia, Y Y phát hiện chiến đấu đã chấm dứt, thả bọn họ ra ngoài.

“Lục Diệp, ngươi không sao chứ?”

Y Y tiến lên, nhìn Lục Diệp giống như bị máu tươi tưới vào, giọng nói mang theo tiếng nức nở.

“Không có việc gì, Tứ sư huynh đâu?”

Một bên truyền đến thanh âm suy yếu đến cực điểm của Lý Bá Tiên: “ kiệt sức!”

Thương thế của hắn còn tốt hơn Lục Diệp một chút, chỉ là chiêu cuối cùng của bí kiếm đã tiêu hao hết tất cả sức lực của hắn.

Nghe thấy giọng nói của Lý Bá Tiên, Lục Diệp mới yên lòng.

Tâm trí thả lỏng, chỗ ngực có một vệt huyết quang thoát ra, hiện ra thân ảnh Hổ Phách, nhưng giờ phút này Hổ Phách rõ ràng có chút lo lắng, xem ra trạng thái thú hóa đối với nó cũng có tiêu hao thật lớn.

Mà trong nháy mắt khi giải trừ trạng thái thú hóa, Lục Diệp liền cảm giác vô cùng mệt mỏi, dường như trong khoảnh khắc đó, toàn bộ tinh khí thần của hắn đều bị rút sạch.

Đây không đơn thuần chỉ là di chứng do trạng thái hóa thú mang đến, còn có cả huyết nhiễm, song trọng cộng lại, căn bản gánh không được.

Hắn chỉ kịp nói một câu: “Ta ngủ một chút.”

Ý thức liền trực tiếp lâm vào trong bóng tối.

Y Y giật nảy mình, vội vàng điều tra, xác định Lục Diệp không có nguy hiểm đến tính mạng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Lý Bá Tiên cũng ngất đi ngay sau đó, thậm chí ngay cả Hổ Phách cũng cuộn mình bên cạnh Lục Diệp, để lại Phong Nguyệt Thiền và Y Y xem.

Sau khi đút cho Lục Diệp đan dược chữa thương, lại cẩn thận băng bó vết thương cho hắn, lúc này Y Y mới nói: “Phong sư tỷ, muội ra ngoài canh chừng, bên này tỷ chăm sóc hắn nhiều hơn một chút.”

Phong Nguyệt gật đầu: “Được.”

Vừa mới trải qua đại chiến, Lục Diệp và Lý Bá Tiên đều hôn mê, lúc này nếu có người tiến vào, tình huống liền không ổn.

Y Y có thể chui đất mà đi, lúc ở cùng một chỗ với Lục Diệp cũng có trách nhiệm canh chừng, để nàng đến giám sát tứ phương là lựa chọn tốt nhất.

Ngay trong nháy mắt Lục Diệp giết Hạ binh, trên Sát Lục bảng treo cao trên bầu trời kia, điểm săn giết phía sau tên của hắn đột nhiên tăng lên hai trăm năm mươi điểm, một lần hành động đạt đến ba nghìn chín trăm chín mươi điểm, khoảng cách tới bốn ngàn điểm.

Biến hóa đột ngột này đương nhiên thu hút sự chú ý của không ít người, mấy ngày gần đây, những điểm săn giết đằng sau tên Lục Diệp thường gia tăng hàng trăm điểm, lần chém giết cảnh giới tầng sáu kia lại tăng thêm một trăm tám mươi điểm, điều này đương nhiên có thể khiến không ít người nghi ngờ.

Có thể xác định chính là, Lục Nhất Diệp xếp hạng thứ nhất sẽ không có tu vi quá cao, bởi vì chỉ có thời điểm vượt cấp giết địch, điểm săn giết mới có thể gia tăng nhiều như vậy.

Lần này lại tăng thêm hai trăm năm mươi điểm, quả thực làm cho người ta cảm thấy tò mò, hắn lại giết cường giả nào, phải biết rằng một Vân Hà tầng thứ chín điểm công đức cũng chỉ có sáu mươi điểm mà thôi, hai trăm năm mươi điểm là gấp sáu mươi.

Cách động dưới mặt đất của đám người Lục Diệp năm trăm dặm, Ngụy Khuyết nhíu mày nhìn Sát Lục Bảng, biểu tình phức tạp.

Hắn biết Lục Diệp chỉ có tu vi tầng thứ ba, hai trăm năm mươi điểm săn giết gia tăng, không thể nghi ngờ chính là hắn đã giết một tên cảnh giới tầng thứ bảy!

Cảnh giới tầng thứ ba giết môt cảnh giới tầng thứ bảy, cái này quả thực khó có thể tưởng tượng, nói ra chỉ sợ cũng không ai tin, dù cho hắn có Lý Bá Tiên cùng Phong Nguyệt Thiền làm trợ thủ.

Nhưng sự thật bày ra trước mắt.

Điều khiến hắn cảm thấy uất hận không phải do điểm săn giết của Lục Diệp tăng, bản thân hắn không có suy nghĩ muốn tranh đoạt bảng săn giết, việc Lục Diệp gia tăng điểm săn giết có nhiều hơn nữa cũng không liên quan gì đến hắn.

Mục tiêu lớn nhất của hắn vẫn là Lục Diệp.

Sở dĩ uất hận là bởi vì hắn xác định mình tìm sai phương hướng.

Mấy tên cảnh giới tầng ba, tầng bốn, chém giết cảnh giới tầng bảy, khẳng định chiến đấu rất kịch liệt, căn bản không có khả năng che giấu, nhưng hắn đi tìm tung tích lại hoàn toàn không phát hiện đám người Lục Diệp.

Mấy tên kia... rốt cuộc đã chạy đi đâu rồi?

Bọn họ lại dựa vào thủ đoạn gì để chạy trốn?

Ngụy Khuyết không hiểu tại sao.

Thời gian trôi qua, thứ hạng trên Sát Lục bảng không ngừng thay đổi, nhất là từ vị trí thứ hai đến thứ mười, chênh lệch lẫn nhau vốn rất nhỏ, có khả năng chiến đấu có thể làm cho thứ hạng của một người tăng lên vài hạng.

Càng làm cho bọn họ cảm thấy mừng rỡ hơn chính là Lục Diệp không hề nhúc nhích trong việc săn giết.

Trước đó, mặc dù điểm săn giết của Lục Diệp không thay đổi trong thời gian dài, nhưng tổng thể mà nói, gần như mỗi ngày đều có tăng lên, hơn nữa mỗi lần đều tăng lên mấy trăm điểm.

Nhưng mấy ngày gần đây, điểm săn giết của Lục Diệp đã hoàn toàn dừng lại ở ba ngàn chín trăm chín mươi điểm, vẫn không có biến hóa gì.

Lục Diệp vốn đã dẫn trước, một số điểm lớn khiến mấy người phía sau đều cảm thấy tuyệt vọng, bởi vì chênh lệch hơn một ngàn điểm săn giết rất khó đuổi kịp.

Nhưng bây giờ bọn họ lại thấy được cơ hội, vì vậy càng ra sức tìm kiếm tung tích địch.

Cứ như vậy ba ngày sau, Đàm Thánh vị trí thứ hai kia đã vượt qua Lục Diệp, chiếm cứ vị trí đệ nhất trên Sát Lục bảng, nhất thời vui vẻ.

Nếu không phải tên của Lục Diệp vẫn treo ở trên bảng săn giết, hắn gần như hoài nghi người này đã chết, nhưng trước mắt xem ra, liên tiếp ba ngày không có động tĩnh, nhất định là đã bị thương nặng, có khả năng là đang dưỡng thương bên trong.

Không thể không nói, Đàm Thánh nghĩ không sai.

Trong ba ngày này, đúng là Lục Diệp đang tu dưỡng, thương thế cũng không tính là quá nghiêm trọng. Với hắn mà nói, tu dưỡng một hai ngày cơ bản sẽ không ảnh hưởng quá lớn tới bản thân, mấu chốt là đồng thời di chứng của hai lần thú hóa và huyết nhiễm linh vă khiến thân thể của hắn luôn có một loại cảm giác suy yếu.

Lần trước có cảm giác suy yếu như vậy là sau khi ở Linh Khê chiến trường sử dụng Hỏa Phượng Hoàng Linh Văn, bất quá khi đó có Hoa Từ ở bên cạnh, được nàng hết lòng chăm sóc, khôi phục rất nhanh.
Bình Luận (0)
Comment