Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1038 - Chương 1038: Lại Giết Trở Về!2

Chương 1038: Lại giết trở về!2 Chương 1038: Lại giết trở về!2

Có người điều khiển Linh khí phi hành chậm rãi bay tới, đáp xuống bên cạnh Lục Diệp, cung kính hành lễ:

"Gặp qua Ngũ sư huynh."

Lục Diệp quay đầu nhìn, phát hiện người tới trông hơi quen, hẳn là một trong những tu sĩ đầu tiên gia nhập Bích Huyết tông, nhưng hắn tạm thời không nhớ ra tên của người ta.

"Ngươi tên là..."

"Đào Chính Vũ, hiện tại là Trấn thủ sứ của trụ sở."

Trấn thủ sứ và Phó sứ của Bích Huyết tông đã thay đổi mấy nhóm, chủ yếu là hiện giờ các loại vật tư tu hành dồi dào, thiên địa linh khí bên trong trụ sở nồng đậm, tốc độ tu hành của các đệ tử rất nhanh, thân ở vòng ngoài chiến trường, bình thường đến tầng tám là sẽ rời đi, cho nên dù là Trấn thủ sứ hay là Phó sứ đều không làm được trong thời gian quá dài.

Điểm này không bằng vòng trong và vòng hạch tâm, Trấn thủ sứ và Phó sứ của tông môn ở vòng trong và vòng hạch tâm có thể làm được lâu hơn một chút.

Lục Diệp gật đầu hỏi:

"Tiểu Hôi đâu?"

"Không rõ lắm, hiện tại nó rất ít ở trong trụ sở, đôi khi sẽ trở về một chuyến, nhưng bình thường sẽ lại rời đi rất nhanh."

Đào Chính Vũ vừa nói vừa quan sát sắc mặt, hắn không biết vì sao Lục Diệp lại đột nhiên xuất hiện trong Linh Khê chiến trường, tự kiểm điểm lại những chuyện sau khi mình tiếp nhận chức Trấn thủ sứ, hình như cũng không xảy ra sai lầm gì, cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm:

"Lần này Ngũ sư huynh đến trụ sở là có chuyện gì sao?"

"Ừm, có chút chuyện."

Lục Diệp thuận miệng trả lời, sau đó đứng tại chỗ trầm tư.

Tiểu Hôi không rõ tung tích, giờ đi tìm nó cũng không thực tế. Không có Tiểu Hôi, không thể giết quá nhiều người, không thể giết người thì những tông môn Vạn Ma lĩnh kia sẽ không kiêng kị mình bao nhiêu.

Mười vạn công huân và Kim Thân Lệnh mà hắn mất tìm về kiểu gì đây? Hay là chỉ đơn thuần phá trận cho hả giận?

Dựa vào tạo nghệ trận đạo bây giờ của hắn, đại trận trụ sở của những tông môn Vạn Ma lĩnh kia hoàn toàn không ngăn cản được hắn, nếu như chỉ đơn thuần là phá trận cho hả giận, chả có chỗ tốt gì, cũng chẳng có ý nghĩa quá lớn, điều này làm cho Lục Diệp rơi vào tình thế khó xử.

Quả nhiên, có một số việc không thể thuận buồm xuôi gió giống như mình nghĩ, luôn có rất nhiều khó khăn trắc trở.

Lục Diệp không mở miệng nói chuyện, Đào Chính Vũ cũng chỉ có thể ở bên cạnh, vô cùng áp lực.

Một lúc lâu sau Lục Diệp mới nói:

"Thôi, ngươi đi theo ta một chuyến, có thể kiếm chác được chút nào hay chút ấy."

Dù thế nào đi chăng nữa, lần này một khi hắn ra tay, nhất định sẽ kinh động tất cả tông môn Vạn Ma lĩnh, Diệt Môn Chi Diệp trở về, người nào không sợ hãi?

Dưới điều kiện tiên quyết không thể giết quá nhiều người, Lục Diệp ước tính mình nhiều nhất chỉ có thể đắc thủ một hai tông môn, mang theo Trấn thủ sứ nhà mình, vừa vặn đi cướp đoạt gia trì trên Thiên Cơ Trụ của trụ sở nhà khác, cũng không thể không kiếm được chỗ tốt gì.

Lấy Linh khí phi hành của mình ra, hắn mang theo Đào Chính Vũ phóng lên trời.

Đào Chính Vũ mù mờ, hoàn toàn không biết Lục Diệp muốn làm gì, cũng không hỏi nhiều, chỉ có thể yên lặng đi theo.

Suốt dọc đường, gió êm sóng lặng.

Từ vòng ngoài cùng của chiến trường tiến vào vòng hạch tâm, đường xá xa xôi, nếu như Lục Diệp có thể phát huy ra tu vi Vân Hà cảnh tầng ba, ngược lại không tới hai ba ngày, nhưng trước mắt chỉ có thể phát huy ra thực lực Thiên Cửu, thời gian đi đường tốn gấp bội.

Cũng may Linh khí phi hành của hắn là một món Linh khí trung phẩm, tốc độ nhanh hơn Linh khí hạ phẩm, khuyết điểm duy nhất là tiêu hao nhiều linh lực hơn.

Dọc đường không nghỉ ngơi nhiều, Đào Chính Vũ xem như đã lĩnh giáo nội tình khủng bố của Ngũ sư huynh nhà mình, bình thường tu sĩ phi hành trong thời gian dài, khó có thể bổ sung linh lực, nhưng ngoại trừ mỗi ngày nghỉ ngơi nửa canh giờ, những lúc khác Ngũ sư huynh nhà mình vẫn luôn chạy đi.

Chỉ mới bốn ngày, hai người đã đến vòng hạch tâm.

Lục Diệp lấy bản đồ Linh Khê chiến trường ra tra xét một hồi, sau đó lựa chọn giữa Tân Nguyệt môn và Vân Dương tông.

Tân Nguyệt môn là tông môn của Đàm Thánh, Lục Diệp đã xác nhận khi nói chuyện với Lý Bá Tiên trước đây, còn Vân Dương tông là tông môn của Ngụy Khuyết.

Hai tông môn đều ở trong vòng hạch tâm, đối với Lục Diệp cũng không tính là lạ lẫm, dù sao trước kia hắn cũng đã thu tiền bình an của người ta, cho dù chưa từng qua lại thì ít nhiều gì cũng đã nghe nói qua.

Nếu như chỉ có thể đắc thủ một hai tông môn, vậy thì đương nhiên phải lựa chọn tốt một chút.

Cuối cùng quyết định ra tay với Tân Nguyệt môn!

Sở dĩ ở trong khu vực săn bắn hắn bị vây hãm, bị bức vận dụng Kim Thân Lệnh, tốn mười vạn công huân mời Thiên Cơ Trụ tới chính là vì Đàm Thánh kia vận dụng Tầm Tung Bàn.

Có thể nói nguyên nhân mình bị vây đuổi chặn đường chính là do Đàm Thánh.

Oan có đầu, nợ có chủ, đương nhiên tổn thất của mình phải tìm Tân Nguyệt môn bù lại.

Lại bay thêm nửa ngày, cuối cùng đã tới chỗ cách trụ sở Tân Nguyệt môn mười dặm.

Lục Diệp đè Linh khí phi hành xuống, bắt Hổ Phách lên, ném cho Đào Chính Vũ:

"Chờ ở đây."

Đào Chính Vũ nhận lấy Hổ Phách, ồ một tiếng rồi ngoan ngoãn đứng tại chỗ.

Lục Diệp lập tức phóng thẳng về phía Tân Nguyệt môn, chuyến đi này của hắn nhất định phải giao thủ với tu sĩ Tân Nguyệt môn, mang theo một tên tầng bảy như Đào Chính Vũ thực sự có chút không tiện, để hắn ở lại đây, có Hổ Phách và Y Y bảo vệ, ngược lại không cần lo vấn đề an toàn.

Mười dặm, chớp mắt đã đến nơi.

Trong trụ sở của Tân Nguyệt môn, màn sáng của đại trận phòng hộ bao phủ nó như một cái chén lớn úp ngược.

Màn sáng cũng không dày đặc, có thể thấy uy năng của đại trận phòng hộ không bị thôi phát quá nhiều, dưới tình huống bình thường, cũng không ai muốn đi đánh trụ sở nhà người khác.

Ngoại trừ Lục Nhất Diệp của Bích Huyết tông!

Lúc trước ở Linh Khê chiến trường, hắn quấy phá khiến toàn bộ chiến trường gà chó không yên, hiện giờ hắn tấn thăng Vân Hà, cuối cùng Vạn Ma lĩnh cũng có thể trải qua chút thời gian thư thái.

Nhưng không ai ngờ chưa tới ba tháng, ôn thần kia lại giết trở về!
Bình Luận (0)
Comment