Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1039 - Chương 1039: Dám Giết Người Sao?

Chương 1039: Dám giết người sao? Chương 1039: Dám giết người sao?

Bên ngoài trụ sở Tân Nguyệt môn, thân hình Lục Diệp hạ xuống, gia trì Động Sát linh văn lên hai mắt, quan sát tiết điểm đại trận.

Lập tức có tu sĩ phụ trách trông coi phát hiện tung tích của hắn, bay vút đến, nhìn hắn qua một tòa đại trận, quát khẽ:

"Người tới là ai?"

Bên ngoài đại trận nhà mình bỗng nhiên xuất hiện một bóng người thoạt nhìn lén lút, dường như là không có ý tốt, đương nhiên hắn sẽ không khách sáo quát hỏi.

Lục Diệp nhàn nhạt liếc hắn:

"Ngươi nhìn ta giống ai?"

Lời này làm cho tu sĩ kia sửng sốt, lại nhìn kỹ, đột nhiên cảm thấy người tới trông hơi quen, lờ mờ giống như đã gặp ở đâu rồi.

Nhưng hắn chắc chắn mình chưa từng thấy người này, thoáng chốc không nhớ nổi cảm giác quen thuộc khó hiểu này là từ đâu tới.

Đang định hỏi lại, Lục Diệp đã tìm được vị trí tiết điểm, lắc mình đi tới vị trí tiết điểm, đánh từng cây trận kỳ trong tay ra ngoài.

Nếu như có thể phát huy tu vi Vân Hà cảnh tầng ba, Lục Diệp đoán mình có thể dùng lực lượng cưỡng ép phá vỡ đại trận phòng hộ trước mắt này, dù sao hiện giờ uy năng của trận pháp này vẫn chưa kích phát hoàn toàn, chỉ là vận chuyển ở trình độ cơ bản nhất, nhưng dưới điều kiện tiên quyết chỉ có thể phát huy ra thực lực Thiên Cửu, dùng man lực phá trận là không thể nào, vẫn nên thành thật lẻn vào mới tốt.

"Ngươi làm cái gì vậy?" Tu sĩ kia thấy Lục Diệp hành động như vậy, lại hỏi một câu.

Lục Diệp không nói gì, động tác trên tay không ngừng.

Vẻ mặt tu sĩ kia thay đổi, lại cẩn thận quan sát Lục Diệp một chút, cuối cùng cũng nhớ ra vì sao mình lại cảm thấy gương mặt người trước mặt này quen như thế.

Đúng là hắn chưa từng gặp Lục Diệp, nhưng cũng đã từng nhìn thấy bức họa của Lục Diệp!

Chẳng qua Lục Diệp đã rời khỏi Linh Khê chiến trường gần ba tháng, hắn hoàn toàn không ngờ đối phương sẽ lại xuất hiện ở trên Linh Khê chiến trường, hơn nữa còn đi tới bên ngoài trụ sở nhà mình.

"Ngươi là Diệt Môn Chi Diệp kia!" Lúc người này hô lên, thân hình rơi xuống lui về phía sau, giống như Lục Diệp là mãnh thú hồng thủy gì đó, tránh còn không kịp.

Ngay sau đó, hắn xoay người, tế ra Linh khí bay vào trong trụ sở, vừa bay vừa hô to:

"Diệp Môn Chi Diệp tới rồi, Diệt Môn Chi Diệp tới rồi!"

Đại họa trước mắt, Diệt Môn Chi Diệp lại chạy tới, e là không giữ được trụ sở nhà mình.

Tiếng la hét kinh động rất nhiều tu sĩ Tân Nguyệt môn, mỗi người đều bất ngờ ngạc nhiên.

Một tiếng gầm vang lên:

"Ai đang ăn nói bậy bạ?"

Khi âm thanh vang lên, một tráng hán ngự khí tới.

"Đàm Lực sư huynh, Diệt Môn Chi Diệp kia đã tới!" Tu sĩ vừa trốn trở về nhìn thấy người này thì vội vàng bẩm báo. Không vì cái gì khác, Đàm Lực là Trấn thủ sứ của Tân Nguyệt môn. Hạng thứ năm mươi tám trên Linh Khê bảng, cũng có thể nói là tu sĩ mạnh nhất trong trụ sở Tân Nguyệt môn.

"Ai tới vậy?" Đàm Lực nhíu mày, hoài nghi có phải mình nghe lầm hay không.

"Diệt Môn Chi Diệp, Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp kia!"

"Vớ vẩn!"

Đàm Lực quát:

"Thằng nhãi đó đã tấn thăng Vân Hà từ ba tháng trước rồi, bây giờ hẳn là đang ở trong Vân Hà chiến trường, sao lại chạy đến đây?"

"Nhưng mà sư huynh, ta không nhìn lầm, người kia thật sự là Diệt Môn Chi Diệp! Ta đã thấy bức họa của hắn."

Đàm Lực nhíu mày:

"Có lẽ có người rất giống với Diệp Môn Chi Diệp?"

Người giống người là bình thường, chuyện Diệt Môn Chi Diệp chạy đến trụ sở Tân Nguyệt môn, Đàm Lực có chút không tin.

"Nhưng hắn đang phá trận!"

"Cái gì?" Đàm Lực kinh hãi, ngay lúc này, ngọc giác khống chế đại trận phòng hộ trong ngực xuất hiện một chút dị động, hắn còn chưa kịp lấy ra điều tra liền thấy một đạo lưu quang từ đằng xa lướt gấp tới, trong chớp mắt đã đi tới cách đó không xa.

Đàm Lực ngưng thần nhìn lại, không khỏi hít sâu một hơi.

Thật đúng là Diệt Môn Chi Diệp!

Nói đến đây, hắn cũng coi như là có quen biết với Lục Diệp, lúc trước Tân Nguyệt môn cũng tham dự vây khốn Lục Diệp ở bên ngoài Vạn Độc lâm, khi đó do hắn dẫn đầu, dẫn theo mấy sư đệ sư muội.

Cho nên hắn thật sự đã gặp qua Lục Diệp, đương nhiên Lục Diệp cũng không có ấn tượng gì về hắn. Bởi vì lúc trước có quá nhiều tu sĩ Vạn Ma lĩnh làm khó hắn, ai còn có thể nhớ rõ.

Sao Diệt Môn Chi Diệp lại quay về Linh Khê chiến trường, hơn nữa sao lại chạy đến trụ sở nhà mình?

Trong đầu Đàm Lực hiện lên một nghi vấn to lớn, mặc dù vẻ mặt ngưng trọng, nhưng lại không hoảng hốt.

Nếu như Lục Nhất Diệp vẫn còn là tu vi Thiên Cửu, vậy đúng là hắn sẽ khẩn trương, nhưng Lục Nhất Diệp trước mắt dùng tu vi Vân Hà cảnh cưỡng ép tiến vào Linh Khê chiến trường, vậy thì không cần khẩn trương.

Nếu đánh, chắc chắn là đánh không lại. Rất nhiều chiến tích kinh khủng lúc Lục Diệp thống trị Linh Khê chiến trường bày ra trước mắt, Đàm Lực vẫn tự biết rõ điểm này.

Nhưng vậy thì đã sao?

Lục Nhất Diệp dám giết người sao?

Trừng phạt của Thiên Cơ cũng không phải là nói giỡn, nếu tu sĩ cấp cao thật sự có thể tùy tiện giết người ở Linh Khê chiến trường, vậy trụ sở của các đại tông môn đã sớm bị san bằng.

Vấn đề hiện tại là thằng nhãi này chạy tới đây làm gì?

Có thể khẳng định chính là ý đồ của đối phương không tốt lành gì, dù sao vốn cũng không phải cùng một trận doanh, đối với các đại tông môn Vạn Ma lĩnh mà nói, trên người Lục Nhất Diệp này gánh huyết hải thâm cừu, hai năm trước không biết có bao nhiêu tu sĩ Vạn Ma lĩnh đã chết ở trên tay người này, dùng một câu giết người như ngóe để hình dung hắn cũng không quá đáng.
Bình Luận (0)
Comment