Chương 1056: Thần Hải Cảnh đưa ra lựa chọn. 2
Chương 1056: Thần Hải Cảnh đưa ra lựa chọn. 2
“Lục đạo hữu nói đùa, Kim Thân Lệnh, cả đời ta chưa thấy qua thứ này, từ nơi nào tìm đến cho ngươi?” Võ Tuấn sắc mặt âm trầm.
Hơn nữa cho dù có, Vạn Ma lĩnh cũng không có khả năng lấy ra cho Lục Diệp, thứ này đối với Thần Hải cảnh đều có ích, đó dù sao cũng là sự che chở của Thiên Cơ ban cho, trước khi đến thời hạn, cho dù là ai cũng đừng mơ tưởng công phá được phòng hộ.
“Vậy không cần nói nhiều, hai phương án các ngươi tự mình chọn đi!”
Vũ Tuấn quát khẽ: “Lục Nhất Diệp, chúng ta đến đây là để thương nghị với ngươi, đừng vội được voi đòi tiên!”
Lục Diệp đưa ngón tay sờ soạng Bàn Sơn Đao, mi mắt hơi buông xuống, lạnh nhạt nói: “Hai vị cảm thấy, nếu như ta giết các ngươi ở chỗ này, Vạn Ma Lĩnh có nghĩ biện pháp báo thù cho các ngươi hay không? Hay là nói, hai vị muốn thử xem ta có thể giết được các ngươi hay không!”
Vũ Tuấn và Vân Khuynh Nguyệt đều biến sắc, đồng loạt đề phòng.
Để cho bọn họ cảm thấy may mắn chính là, Lục Diệp cũng không có dấu hiệu muốn động thủ, chẳng qua đối phương rõ ràng đã mất kiên nhẫn, tiếp tục dây dưa ở chỗ này có khả năng thiếu niên này sẽ thật sự ra tay.
Nếu như bọn họ thật sự chết ở chỗ này, đại khái là cho không, trên tay Lục Nhất Diệp đã nhiễm máu tươi của tu sĩ Vạn Ma lĩnh, có thêm hai người bọn họ cũng không nhiều lắm.
Vừa nghĩ đến đây, Vân Khuynh Nguyệt mở miệng nói: “ Bàn luận cùng Lục đạo hữu, chúng ta sẽ mau chóng báo cáo, nếu có kết quả, ta sẽ lại đến thông báo cho Lục đạo hữu.”
Nói xong liền nháy mắt với Vũ Tuấn, hai người dắt tay nhau bay ra khỏi ngọn Thiên Kiếm.
Bay thẳng ra mấy chục dặm, Vân Khuynh Nguyệt mới thở ra một hơi, bộ ngực cao cao phập phồng một chút, trong nháy mắt vừa rồi nàng cảm nhận được rõ ràng khí tức tử vong.
Chưa bao giờ nghĩ tới, một Chân Hồ cảnh như nàng lại vô lực trước mặt một Vân Hà cảnh như vậy.
Cách đó không xa, tuy thần sắc Vũ Tuấn vẫn như thường, nhưng trong mắt hiển nhiên vẫn còn một tia sợ hãi.
“Truyền tin về đi, xem thử các Thần Hải cảnh lựa chọn như thế nào.” Vân Khuynh Nguyệt nói.
Vũ Tuấn im lặng gật đầu.
Lập tức, hai người bắt đầu truyền tin tức về nơi ở của tu sĩ nhà mình, lại để tu sĩ trong trụ sở chuyển về Cửu Châu.
Nhưng hai người đều biết, chỉ sợ lần này Vạn Ma Lĩnh lại phải chảy máu rất nhiều, trừ phi bọn họ dám không để ý đến sự uy hiếp của Lục Nhất Diệp.
Nhưng có người dám bỏ qua uy hiếp của Lục Nhất Diệp sao?
Đúng như hắn nói, hắn xác thực sẽ không công phá hết thảy trụ sở, chỉ từ trong đó chọn lựa ba mươi năm mươi nhà đi ra, ai dám đánh cược trụ sở nhà mình sẽ không trở thành quỷ xui xẻo trong đó.
Chuyện này không thể đánh cược nha!
Một vấn đề hiện thực nhất, bây giờ Lục Nhất Diệp trực tiếp đi tới trụ sở Vạn Ma lĩnh, mở miệng đòi tiền bình an, nếu không cho thì công phá trụ sở, lựa chọn này phải như thế nào?
Nhất định phải trả tiền! Đây là không cần nghĩ cũng biết, đối với bỏ ra mười vạn hai mươi vạn ba mươi vạn công huân trong lãnh địa của mình thì vật tư này có là cái gì?
Kể từ đó, Lục Diệp chỉ cần tiêu phí một ít thời gian, một nhà đi qua cũng có thể đạt được mục đích của mình, còn sẽ không hoàn toàn phá cân bằng của Linh Khê chiến trường.
Hai người cũng không chờ đợi quá lâu, chỉ gần nửa ngày sau, đã có tin tức truyền tới.
Điều tra dồn dập, quả nhiên, các đại tu Thần Hải cảnh thỏa hiệp, tuy bất đắc dĩ, tuy sỉ nhục, nhưng sẽ không từ chối.
Tuy nhiên theo đó, Vạn Ma lĩnh bên này cũng có một chút yêu cầu, trong tin tức nói rõ, nếu Lục Nhất Diệp không thể đáp ứng những yêu cầu này, bên Vạn Ma lĩnh kia đã chuẩn bị sẵn tư thế mất hết, đến lúc đó toàn bộ trụ sở đều vứt bỏ, tập kết nhân thủ trong vòng hạch tâm, đem trụ sở Hạo Thiên minh cũng công phá toàn bộ.
Đây là sự cố gắng triệt để, cũng là quật cường cuối cùng của Vạn Ma lĩnh.
Xem xong tin tức, Vân Khuynh Nguyệt thở dài một tiếng, nàng cũng không biết Lục Nhất Diệp kia có đáp ứng yêu cầu này hay không. Nghiêm khắc mà nói, trước mắt là bên Vạn Ma lĩnh yếu thế, nếu như đối phương thật sự không đáp ứng, ai cũng không có cách nào làm gì được hắn.
Cân nhắc một chút, Vân Khuynh Nguyệt nói: “Vũ sư huynh, lần này ta tự mình qua đó, ngươi ở đây chờ ta.”
Đã có phương án cuối cùng, mặt đen không cần phải lên sân khấu, tránh đến lúc đó lại khiến bầu không khí căng thẳng.
“Như vậy sao được? Lỡ như tên Lục Nhất Diệp kia muốn ra tay với ngươi, ngươi ngăn cản thế nào?” Vũ Tuấn lập tức lắc đầu.
Vân Khuynh Nguyệt nói: “Dựa vào thực lực của hắn, nếu thật sự ra tay cho dù ngươi và ta liên thủ cũng không phải là đối thủ.”
Võ Tuấn nghe lời này, trong lòng tràn đầy bi phẫn, nhưng lại không thể phản bác...
“Vũ sư huynh ở chỗ này chờ ta, ta đi nhanh về nhanh, Lục Nhất Diệp kia thoạt nhìn cũng không giống dáng vẻ không nói đạo lý.”
“Vậy sư muội cẩn thận một chút, ta luôn giữ liên lạc.” Vũ Tuấn gật đầu.
Vân Khuynh Nguyệt lấy ra linh khí hoa lam của mình, ngự khí bay ra.
Chỉ chốc lát lại đi tới Thiên Kiếm Phong, thiếu niên kia vẫn ngồi ngay ngắn tại chỗ như cũ, tay cầm một quyển sách chăm chú nghiên cứu.
Ánh mặt trời xuyên qua biển mây chiếu vào trên gò má thiếu niên, ngược lại để cho hắn có một chút khí tức thư sinh.
Nhưng đây lại là đối thủ khiến trận doanh Vạn Ma lĩnh đau đầu , hơn nữa đang giơ một thanh đồ đao, chuẩn bị cắt một đao máu thịt trên người Vạn Ma lĩnh.
Một đao này chém xuống, tất cả tông môn nòng cốt của Vạn Ma lĩnh đều chạy không thoát.
“Lục đạo hữu.” Vân Khuynh Nguyệt nhẹ nhàng gọi một tiếng, còn đưa tay vuốt mái tóc bên tai, dung nhan vốn đã tuyệt mỹ, giờ phút này lại nhiều thêm một tia quyến rũ.
“Có kết quả sao?” Lục Diệp lại không ngẩng đầu lên, chỉ nhìn nội dung trong sách khiến Vân Khuynh Nguyệt không khỏi sinh ra một loại cảm giác bất lực như một quyền đánh vào bông.
“Các Thần Hải cảnh đã bàn bạc qua, yêu cầu của Lục đạo hữu có thể đáp ứng, bất quá cũng có một yêu cầu, hi vọng Lục đạo hữu có thể đáp ứng, chỉ cần Lục đạo hữu đáp ứng yêu cầu này, đồ vật ngươi muốn trong vòng hai ngày sẽ đưa tới toàn bộ.”
“Nói!”
“Vạn Ma Lĩnh bên này hi vọng Lục đạo hữu ngày sau không đặt chân vào Linh Khê chiến trường nữa!”