Chương 1075: Dị bảo xuất thế?
Chương 1075: Dị bảo xuất thế?
Bên ngoài khu đất trống, Lục Diệp che giấu thân hình yên lặng quan sát.
Hiện tại hắn vẫn chưa rõ những người này tụ tập ở đây làm gì, càng không rõ lai lịch của bọn họ, đương nhiên không tiện lộ vị trí của bản thân.
Nhưng lại có không ít tu sĩ tới từ bốn phương tám hướng đi vào khu đất trống.
Thấy tình hình này, Lục Diệp hơi suy nghĩ một chút, dứt khoát giải trừ trạng thái ẩn nấp, đi tới phía trước.
Có mấy ánh mắt quét tới, bất quá rất nhanh liền dời đi.
Trên mặt Lục Diệp đeo mặt nạ che chắn hình dạng của hắn, hắn lại thu Hổ Phách vào trong túi linh thú trước, cho nên dù có người cảm thấy hắn có chút giấu đầu lộ đuôi cũng sẽ không suy nghĩ nhiều.
Tuy không phải mỗi tu sĩ đều thích làm việc này, nhưng người đeo mặt nạ hành tẩu trên chiến trường vẫn không ít.
Hắn tùy ý tìm một góc khoanh chân ngồi xuống, bộ dạng an phận, đồng thời yên lặng chú ý động tĩnh bốn phía.
Rất nhanh, trong lời nói của người khác hắn nghe được một vài thứ, tuy nhiên những người này nói cũng không cụ thể, hắn chỉ mơ hồ suy đoán ra được gần đây có dị bảo nào đó xuất thế, ban đêm mỗi khi ánh trăng chiếu vào đều sẽ sinh ra hiện tượng lạ, mà những người này sở dĩ tụ tập ở đây đều là muốn đoạt bảo.
Chỉ tiếc dị bảo kia xuất hiện ở nơi hung hiểm, bốn phía đều có lượng lớn yêu thú cường đại hội tụ, cho nên những tu sĩ này đã cố gắng rất nhiều ngày, cho đến hôm nay cũng không ai có thể biết dị bảo kia rốt cuộc là vật gì.
Loại chuyện dị bảo xuất thế Lục Diệp trước kia đã từng nghe nói qua, đây cũng coi như là một cơ hội , nhưng bảo vật có thể sinh ra dị tượng lại không thấy nhiều, dưới tình huống bình thường, những thứ này đều là vật cực kỳ quý giá, cũng khó trách sẽ hấp dẫn nhiều tu sĩ tụ lại như vậy.
Đây là chỗ Lục Diệp nhìn thấy, những chỗ hắn không nhìn thấy có thể sẽ có nhiều tu sĩ tụ tập hơn.
Sau khi xác minh mục đích những người này tụ tập ở đây Lục Diệp lập tức mất đi hứng thú.
Hắn tới đây chỉ là tìm Cự Giáp, dị bảo tuy tốt nhưng nhiều người như vậy sẽ làm hao phí rất nhiều ngày mà không thể giành được, hắn cũng không cảm thấy mình có hi vọng đặc biệt gì.
Nghĩ như vậy, Lục Diệp lập tức muốn rời đi.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng quát khẽ truyền đến: “Bắt đầu rồi!”
Một lời nói ra, các tu sĩ tụ tập tại đây nhao nhao đứng dậy phi không, cùng nhìn về một phương hướng nào đó.
Lục Diệp chỉ nhìn theo hướng mà bọn họ đang nhìn thì thấy ở cuối tầm mắt có một tòa Linh Phong, có ánh trăng như cột trụ, từ trên trời trút xuống, toàn bộ Linh Phong đều bị bao phủ bởi một loại ánh trăng mông lung khiến cho tòa Linh Phong kia lại lộ ra một loại khí tức thần thánh.
“Trời sinh dị tượng, quả nhiên là dị bảo xuất thế!” Có người thấp giọng hô, ánh mắt lộ vẻ vui mừng.
Loại bảo vật có thể sinh ra dị tượng đều không phải chuyện đùa, nếu tu sĩ Vân Hà cảnh có được, cho dù không thể tự sử dụng, cầm đi bán cũng có thể được một lượng lớn vật tư tu hành.
“Dị bảo này đối với yêu thú có lực hấp dẫn lớn, những ngày này mỗi khi đến đêm có ánh trăng bên kia liền có lượng lớn yêu thú hội tụ, tự giết lẫn nhau, tối nay xem ra cũng là như thế.”
“Chỉ tiếc cho tới nay vẫn không ai thấy rõ dị bảo kia rốt cuộc là vật gì, ngược lại có không ít người tổn hại ở bên kia, các vị, đợi lát nữa khi hành động phải thật sự hợp tác, tối thiểu chúng ta phải hiểu rõ rốt cuộc đó là bảo vật gì.”
“Vị đạo hữu này nói rất đúng.”
Từng câu nói chuyện truyền vào trong tai Lục Diệp, hắn bình tĩnh nhìn dị tượng ánh trăng nghiêng nghiêng bên kia, nhíu mày lại.
Cảnh tượng này... sao nhìn có vẻ giống như đã từng thấy?
Hắn không khỏi nhớ lại cảnh tượng Hổ Phách đi theo Cự Giáp tu hành dưới ánh trăng lúc ở Thiên Diễn Tông, tình cảnh trước mắt so với ngày đó rộng rãi hơn một chút.
Trong lòng Lục Diệp bỗng nhiên có một ít suy đoán không ổn...
Nghĩ đến đây, hắn vội vã đưa tin cho Cự Giáp.
Rất nhanh Lục Diệp đã nhận được tin tức từ Cự Giáp, sau khi Lục Diệp suy nghĩ một chút liền cho hắn một chút chỉ thị.
Sau một khắc, ánh trăng trên ngọn núi trút xuống, các loại dị tượng bỗng nhiên biến mất không bóng dáng.
Khóe mắt Lục Diệp giật giật một cái, lập tức hiểu được, chính mình nghĩ không sai, đó căn bản không phải dấu hiệu dị bảo xuất thế mà là Cự Giáp đang tu hành!
Một người tu hành Vân Hà cảnh gây ra chiến trận lớn như vậy, thậm chí còn dẫn nhiều tu sĩ tới điều tra như vậy, chưa từng có ai.
Ngay khi Lục Diệp đang oán thầm trong lòng, dị tượng biến mất cũng khiến cho rất nhiều tu sĩ thay đổi sắc mặt.
“Có người thành công rồi hả?”
Nếu không có người đoạt được, dị tượng kia không thể vô duyên vô cớ biến mất như vậy.
Vừa nói ra, đông đảo tu sĩ đều nóng nảy, tất cả đều hướng về phía ngọn núi.
Cùng lúc đó, từng tiếng gầm nhẹ cũng từ vị trí của Linh Phong truyền ra, còn kèm theo linh lực hỗn loạn rung chuyển, dưới ánh trăng, rất nhiều chim chóc bay múa trên không trung, ánh sáng đủ mọi màu sắc bắt đầu nở rộ.
Đám tu sĩ còn chưa vào trung tâm, đám yêu thú bên kia bởi vì dị tượng biến mất mà đánh nhau trước rồi.