Chương 1078: Lục Diệp tìm đến ta. 2
Chương 1078: Lục Diệp tìm đến ta. 2
Hơn nữa động tĩnh này tựa hồ càng ngày càng gần mình...
Nơi nguy hiểm không nên ở lâu.
Đúng lúc này ấn ký chiến trường truyền đến tin tức, Lục Diệp dò xét phát hiện là Y Y đưa tin.
“Lục Diệp, Lục Diệp, Cự Giáp mang theo rất nhiều sói tới!”
Lục Diệp nhìn tin tức này nhất thời có chút không hiểu, cái gì gọi là dẫn theo rất nhiều sói tới đây?
Đang muốn hỏi rõ ràng thì trong tầm mắt đã thấy được một thân ảnh trắng tuyết đang chạy vội tới bên này.
Trên lưng bóng người trắng như tuyết kia còn có một thân ảnh cao lớn khác ngồi ngay ngắn.
Nhìn qua thân ảnh cao lớn kia Lục Diệp có chút thất thần, Hổ Phách ngồi xổm trên vai Lục Diệp cũng mở to đôi mắt hổ, kinh ngạc nhìn chằm chằm một màn này.
Một lát sau, thân ảnh trắng tuyết kia dừng lại cách Lục Diệp mười trượng, đồng tử sói lẳng lặng chăm chú nhìn Lục Diệp, bộ lông mềm mại tung bay theo gió.
Mà sau lưng bóng dáng này còn có không dưới trăm con sói khổng lồ theo sát phía sau.
Cuối cùng Lục Diệp cũng hiểu được lời nói của Y Y là có ý gì, Cự Giáp thật là mang tới rất nhiều sói!
Đây là tình huống gì? Lục Diệp nhất thời có chút phản ứng không kịp, Cự Giáp chỉ là thể tu, chưa bao giờ nghe nói hắn có ngự thú chi năng, làm sao còn có thể làm bạn với nhiều sói như vậy?
Hơn nữa nhìn bộ dáng giờ phút này của hắn, cả đàn sói này tựa hồ đều nghe theo hiệu lệnh của hắn.
Hắn không khỏi nhớ tới một ít động tĩnh đêm qua, quả thật nghe được tiếng sói tru liên tiếp, hiện tại nghĩ lại, hẳn chính là động tĩnh của đàn sói này.
Càng làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc chính là chất lượng một bầy sói này.
Con sói đầu đàn chở Cự Giáp kia nhất định là yêu thú có thể so với Vân Hà tầng thứ chín, những con sói khác trên người đều lộ ra khí tức hung tàn, tu vi so với Vân Hà tầng bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín cũng đều có.
Một bầy sói như vậy có được chiến lực khủng bố cỡ nào, quả thực khó có thể tưởng tượng.
Đã hơn nửa năm không gặp, sau khi gặp lại Cự Giáp rõ ràng rất cao hứng, ngay cả khuôn mặt xưa nay một vẻ cũng có thêm vẻ tươi cười, hắn xoay người nhảy xuống từ trên lưng sói, đi nhanh về phía Lục Diệp.
Đợi đến khi tới gần, bóng tối đã che đậy Lục Diệp.
Lục Diệp ngẩng đầu nhìn tên to con này, hắn kinh ngạc phát hiện, không ngờ hắn lại cao hơn một đoạn, quần áo bình thường không thể che lấp được thân hình của hắn, da thịt lộ ra bên ngoài hiện ra màu đồng cổ sáng bóng, tựa như sắt thép tinh luyện.
Bàn tay to như quạt hương bồ nâng lên, vỗ vỗ đầu vai Lục Diệp khiến thân thể Lục Diệp chùng xuống.
Cự Giáp nhếch miệng cười, không nói tiếng nào, chỉ là biểu đạt vẻ chất phác vui sướng xa cách lâu ngày mới gặp lại.
Hổ Phách nhảy từ trên vai Lục Diệp đáp xuống trên đầu Cự Giáp, nằm sấp xuống một cách thuần thục.
Trong rừng núi heo quạnh, hai đạo thân ảnh một cao một thấp đối lập, phía sau thân ảnh cao lớn là trăm con sói tuyết trắng im lặng chờ đợi, hình ảnh quái dị nói không nên lời.
Lục Diệp nghiêng người, xuyên qua thân hình Cự Giáp che chắn, nhìn những con sói khổng lồ kia một chút, hạ thấp giọng hỏi: “Tình huống gì vậy?”
Tạm thời xem xét, những con sói này là Cự Giáp giáp mang tới, cũng không có ác ý gì với hắn và Cự Giáp, nhưng Lục Diệp luôn có chút không yên tâm, chỉ hơn nửa năm không gặp, Cự Giáp sao lại hàng phục một đội sói như vậy?
“Chúng nó đi theo ta.” Cự Giáp lộ vẻ bất đắc dĩ.
“Vì sao?”
Cự Giáp lắc đầu, tỏ vẻ là hắn cũng không rõ lắm.
Hắn chỉ ở trên Linh Phong chờ Lục Diệp, kết quả mấy ngày trước vừa mở mắt liền nhìn thấy bên người có một đàn sói vây quanh, hôm nay hắn muốn đi, bầy sói liền đuổiq tới, hắn cũng không rõ vì sao bầy sói này lại muốn đi theo hắn.
Lục Diệp thấy hỏi cũng không rõ, bất đắc dĩ đành mở miệng nói: “Vậy thì đi theo ta, ta và Tứ sư huynh đã hẹn với Phong sư tỷ, chúng ta đi tìm bọn họ.”
“Ừ.” Cự Giáp không hề dị nghị.
Lục Diệp đưa tay lấy linh thuyền của mình ra, hô một tiếng Y Y, thân ảnh Y Y ẩn núp ở gần đó lập tức hiện ra, đầu tiên là chào hỏi Cự Giáp, sau đó mới nhảy lên Linh thuyền.
Cự Giáp cũng cất bước lên linh thuyền.
Nhưng mà đúng lúc này, thân ảnh trắng như tuyết xông tới như một cơn gió, trực tiếp đâm vào Linh thuyền, đánh cho Linh thuyền bay ra ngoài, đám người Lục Diệp cũng chật vật rơi xuống đất.
Bàn Sơn Đao ra khỏi vỏ, Lục Diệp cảnh giác nhìn con sói đầu đàn đứng cách đó không xa. Sau đó hắn nhanh chóng thu trường đao lại bởi vì mặc dù con sói kia đụng ngã linh thuyền nhưng ý đồ tấn công cũng không mãnh liệt, dường như chỉ muốn ngăn cản đám người mình rời đi.
Ngăn cản không phải là bản thân, mà là Cự Giáp!
Con sói đầu đàn kia dường như không muốn để Cự Giáp rời đi.
Kết hợp những gì đã trải qua đêm qua và những gì nhìn thấy trước mắt, trong lòng Lục Diệp mơ hồ có một chút phỏng đoán.
Dị tượng khi tu hành của Cự Giáp hấp dẫn nhiều yêu thú hội tụ như vậy, không thể nghi ngờ dị tượng kia có tác dụng rất lớn đối với yêu thú, đàn sói này nếu vì nguyên nhân này mà muốn giữ lại Cự Giáp, ngược lại là có thể nói thông suốt.
Lục Diệp suy nghĩ một chút rồi mở miệng: “Y Y, nghĩ biện pháp trao đổi với bọn chúng, hỏi xem bọn chúng rốt cuộc muốn làm gì.”
Y Y gật đầu nói: “Được.”
Chỉ dựa vào chính Y Y tự nhiên không có cách nào giao lưu với yêu thú, nhưng nếu như nhờ Hổ Phách, vậy là được rồi.
Hổ Phách từ trên đỉnh đầu Cự Giáp nhảy xuống, thân thể run lên, yêu nguyên cuồn cuộn hiện ra chân thân, bước chân uy phong lẫm liệt đi tới trước mặt sói đầu đàn.
Ngay sau đó, Lục Diệp đã nhìn thấy hình ảnh khiến cho hắn khó có thể lý giải.
Chỉ thấy Hổ Phách và con sói kia ngươi gào một tiếng, ta gào lên một tiếng, cứng rắn trao đổi khoảng chừng một nén nhang, lúc này mới xoay người đi trở về.
Y Y đứng ở bên cạnh Lục Diệp cảm nhận được tâm tư của Hổ Phách, trong lòng hiểu rõ: “Bọn chúng không muốn để cho Cự Giáp rời đi, bọn chúng muốn giữ lại Cự Giáp, con sói đầu đàn còn nói Cự Giáp là thánh vật của bọn chúng.”