Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1079 - Chương 1079: Hồi Thiên Cốc...

Chương 1079: Hồi Thiên Cốc... Chương 1079: Hồi Thiên Cốc...

“Thánh vật?” Lục Diệp nhíu mày.

“Ý đại khái là vậy .” Y Y tiếp tục giải thích, “Chúng nó đã đi theo bên cạnh Cự Giáp rất lâu rồi, Cự Giáp có thể giúp tộc đàn của chúng nó tăng cường thực lực cho nên chúng nó sẽ không để Cự Giáp rời đi... Con sói đầu đàn còn nói, chúng ta có thể đi, chúng nó sẽ không ngăn cản chúng ta.”

Lần này Lục Diệp tới đây chính là muốn mang Cự Giáp tụ hợp với Tứ sư huynh và Phong Nguyệt Thiền, nếu không mang Cự Giáp đi được vậy đến nơi này có ý nghĩa gì?

Mạnh mẽ rời đi tất nhiên cũng có thể, dựa vào tu vi hiện giờ của hắn và Cự Giáp dù không sử dụng linh khí phi hành thì cũng có thể ngự không mà đi. Xem ra bầy soi này không có khả năng ngự không, không có khả năng đuổi kịp bọn chúng.

Nhưng thực lực yêu thú đạt đến trình độ này dù cho không có khả năng ngự không cũng có thủ đoạn công kích địch nhân trên không trung, nếu hành động thiếu suy nghĩ chọc giận chúng nó chưa chắc có thể bình yên thoát thân.

Có chút khó khăn.

Giống như nhận thấy được tâm tư của Lục Diệp, con sói đầu đàn bỗng nhiên tru lên với hắn một tiếng, Hổ Phách cũng không cam lòng yếu thế, tiếp theo trong nháy mắt, bên ngoài trăm con sói cuồn cuộn yêu nguyên, sát cơ lạnh thấu xương quanh quẩn bốn phương.

Lục Diệp lập tức cảm thấy da thịt đau đớn, đưa tay đè Bàn Sơn Đao lại.

Ngay trong lúc giương cung bạt kiếm này, Cự Giáp bỗng nhiên nâng lên bàn tay giống như quạt hương bồ, một cái tát lên đầu con sói, đánh cho nó lảo đảo.

“Thành thật chút đi!”

Sói đầu đàn lắc đầu, ánh mắt hung ác nhanh chóng thu lại, hung tính của hơn trăm con sói to cũng nhanh chóng ẩn nấp trở nên vô hại.

Lục Diệp nhìn thấy vậy tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Chỉ từ cục diện trước mắt xem ra, Cự Giáp ở trong mắt đàn sói này quả thật có địa vị không gì sánh kịp, thân là sói đầu đàn bị đánh cũng không có nửa điểm hung ác, đây cũng không phải là phản ứng của yêu thú.

Cự Giáp xác thực không thông thạo ngự thú chi đạo, cũng chưa từng gặp qua những con sói này, nhưng trong khoảng thời gian này hắn mang đến trợ giúp cho chúng, để cho hắn có thể khống chế toàn bộ đàn sói.

Con sói đầu đàn liếc nhìn Cự Giáp, lại nhìn Lục Diệp, trong cổ họng gầm gừ mấy tiếng.

Y Y lập tức nói: “Nó nói chúng ta muốn đi cũng có thể, mang theo chúng nó, chúng nó muốn đi theo Cự Giáp, Cự Giáp đi đến đâu chúng nó sẽ đi đến đó.”

Lục Diệp dở khóc dở cười, tại sao lại cò kè mặc cả như vậy.

Hoàn toàn không nghĩ tới Cự Giáp lớn như vậy sẽ bị một đám yêu thú vây quanh, tình cảnh như vậy chỉ sợ toàn bộ Vân Hà chiến trường từ xưa đến nay đều chưa từng phát sinh qua.

Nếu để cho tu sĩ của những lưu phái ngự thú kia nhìn thấy, tất nhiên sẽ bị Cự Giáp làm cho kinh ngạc.

Nhưng mang theo một bầy sói như vậy rõ ràng là không thực tế, yêu thú đối với tu sĩ giá trị rất lớn, nếu thật sự mang chúng ra khỏi nơi này sẽ chỉ đưa tới rất nhiều phiền phức.

Nhưng lời cũng đã nói đến nước này, nếu không đem đàn sói cùng đi bọn chúng khẳng định sẽ không để cho Cự Giáp rời đi, đi theo Cự Giáp đã là nhượng bộ lớn nhất của bọn chúng.

Thật muốn mạnh mẽ tách ra, bầy sói sẽ không công kích Cự Giáp, sẽ chỉ đối phó hắn, đừng nhìn con sói đầu đàn trước Cự Giáp một bộ nhu thuận ngoan ngoãn, nhưng cũng chỉ giới hạn ở Cự Giáp mà thôi.

Lục Diệp nhíu mày, chuyện này có chút khó khăn.

Đem Cự Giáp giữ lại? Có một bầy sói như vậy bảo vệ mà nói, bình thường Cự Giáp sẽ không có nguy hiểm quá lớn, ở trong Thái Mãng sơn này cũng có thể như cá gặp nước.

Nhưng dị tượng thời điểm Cự Giáp tu hành sinh ra là vấn đề, lúc trước đã hấp dẫn nhiều tu sĩ như vậy đến đây điều tra, còn có rất nhiều yêu thú vây tụ, mặc dù đã bình an vượt qua nhiều ngày như vậy nhưng cũng không thể bảo đảm lúc nào cũng sẽ không xuất hiện ngoài ý muốn.

Trong lúc tâm niệm phập phồng, Lục Diệp bỗng nhiên ý thức được một vấn đề.

Sở dĩ hắn muốn mang Cự Giáp đi chính là muốn đi tụ hợp với Tứ sư huynh và Phong Nguyệt Thiền, sau đó tìm một vị trí thích hợp bố trí linh địa cấp Giáp, vấn đề chọn địa điểm là bọn Tứ sư huynh chịu trách nhiệm, mấy ngày qua đi, bọn họ vẫn không có tin tức, hiển nhiên còn đang tìm kiếm.

Muốn tìm một vị trí thích hợp cũng không dễ dàng, đầu tiên phải có tính ẩn nấp nhất định, thứ hai còn phải có đủ ưu thế địa lợi...

Thái Mãng sơn hình như là một lựa chọn không tệ?

Đây là hiểm địa trời sinh, Yêu thú cường đại tụ tập. Tuy có rất nhiều tu sĩ tới đây săn giết Yêu thú nhưng xưa nay đều không tiến vào vị trí quá sâu. Cho nên chỉ cần lựa chọn vị trí đủ sâu, Linh địa có thể giảm bớt nguy hiểm, ít bị các tu sĩ phát hiện.

Mà đàn sói này muốn đi theo Cự Giáp, đó chính là lớp bảo vệ linh địa tự nhiên, một lực lượng khổng lồ như vậy, nếu xâm nhập đến chỗ sâu hơn ở Thái Mãng sơn cũng có đủ lực bảo vệ mình, có thể ứng phó đa số nguy cơ.

Cho nên... chưa chắc phải đem Cự Giáp mang đi, đem linh địa bố trí ở chỗ sâu trong Thái Mãng Sơn hình như là lựa chọn tốt nhất!

Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Diệp bỗng nhiên rạng rỡ, rất có cảm giác tìm được ánh sáng trong đường cùng.

Giương mắt nhìn lại, con sói lớn chừng con nghé kia cũng trở nên thuận mắt hơn rất nhiều.
Bình Luận (0)
Comment