Chương 1094: Vũ đại sư! 2
Chương 1094: Vũ đại sư! 2
“Có thể.”
Lúc này phụ nhân đưa tay ra, lau một vòng ấn ký trên chiến trường của mình, một điểm sáng bay về phía Lục Diệp. Lục Diệp đưa tay lên, tia sáng kia liền rơi vào ấn ký chiến trường trên mu bàn tay hắn.
“ Xưng hô như thế nào?” Lục Diệp hỏi.
“Gọi ta là Vũ đại sư đi.” Phu nhân trả lời: “Tuy nhiên nếu tiểu hữu muốn tìm lão phu cần phải ra khỏi chiến trường Vân Hà, ngươi không liên lạc được với lão phu ở chiến trường Vân Hà đâu.”
Tu vi của phụ nhân này khẳng định là cao hơn Vân Hà cảnh, chân thân ở nơi nào đó trong Cửu Châu.
“Ta biết rồi.” Lục Diệp khẽ vuốt cằm, ý nghĩ vừa động, thân ảnh tiêu tán rời khỏi nơi đây.
Để lại phụ nhân kia nhíu mày: “Không nói mình tên gì, quả nhiên là một thằng nhóc không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.”
Oán thầm một tiếng, nàng vội vàng rời đi, trên người có thương tích phải tranh thủ thời gian chữa thương mới được.
Trong căn nhà gỗ, Lục Diệp kiểm tra Bàn Sơn Đao, sử dụng linh lực rót vào trong đó, so với lúc trước dường như càng thêm trôi chảy hơn một chút. Hơn nữa, sau thời gian dài như vậy, Lục Diệp cầm đao đánh nhau sống chết với người khác, trên thân đao ít nhiều đều có một ít dấu vết nhỏ, cho dù Bàn Sơn Đao có kiên cố hơn nữa thì điểm này cũng không tránh khỏi.
Nhưng trải qua một lần thăng phẩm, những dấu vết nhỏ vốn tồn tại này cũng đã biến mất không thấy, cả thanh đao giống như được làm lại.
Không nói đến tính cách phụ nhân kia thích giả vờ giả vịt, tay nghề luyện khí này vẫn rất tốt.
Thật ra nếu như Lục Diệp nguyện ý cũng có thể tu luyện khí chi đạo, hắn có căn cơ của Linh Văn sư, tu hành luyện khí chi đạo rất nhanh mà thành.
Nhưng tinh lực của một người luôn có hạn, ngoại trừ Linh Văn sư, hắn đã kiêm tu Trận Đạo và Thứ Văn chi đạo, không thể phân ra nhiều tinh lực hơn nữa.
Từ trong không gian trữ vật lấy ra hạt Tức Quả, chuẩn bị tiến vào trong Thận Cảnh kiểm nghiệm thực chiến một phen.
Lục Diệp đắm chìm trong đó, rất nhanh đã xuất hiện trong không gian nhỏ đặc biệt kia, hắn lập tức cảnh giác quan sát xung quanh.
Từ lần trước, khi hắn tiến vào nơi này, sau khi bị một gia hỏa không hiểu ra sao chém, mỗi lần Lục Diệp nhờ hạt Tức Quả tiến vào Thận cảnh đều báo lên cảnh giác.
Bất quá qua thời gian dài như vậy, hắn không đụng tới đối phương.
Thứ nhất, khả năng cùng nhau tiến vào Thận Cảnh rèn luyện cũng không nhiều, dù sao mỗi lần tiến vào Thận Cảnh đều phải hao phí một ít công huân.
Thứ hai, tiểu không gian này chỉ là một chỗ trung chuyển, chỉ cần không phải đồng thời tiến vào nơi đây cũng sẽ không chạm mặt.
Lần trước đụng phải một người khác ở chỗ này thật sự là quá trùng hợp.
Lục Diệp tiêu hao một trăm công huân đẩy cánh cửa lớn kia ra, đi vào bên trong Thận cảnh, cầm đao mà đứng.
Sương mù bốn phía cuồn cuộn, rất nhanh liền có một thân ảnh bị sương mù bao phủ xung phong liều chết đi ra, người còn chưa đến, từng đạo lưu quang ngự khí đã tập kích tới trước.
Lúc này đây, đối thủ mà hắn gặp được trong Thận cảnh rõ ràng là một tu sĩ, hơn nữa từ uy thế của đối phương mà đoán, là một Vân Hà tầng thứ tư có tu vi ngang với Lục Diệp.
Thực lực đối thủ trong Thận cảnh đều có liên quan với thực lực của bản thân Lục Diệp. Hắn lấy tu vi Vân Hà tầng thứ tư tiến vào nơi này, như vậy thực lực của đối thủ chính là cảnh giới tầng thứ tư, độ khó sẽ gia tăng từng chút một, thẳng đến khi hắn không chịu nổi, cuối cùng sẽ bị giết ra ngoài.
Đều là cảnh giới tầng thứ tư nhưng Lục Diệp vượt cấp giết địch đã là chuyện thường ngày, đối mặt với rất nhiều lưu quang đánh tới trực tiếp nghênh đón, Bàn Sơn đao dấy lên ánh lửa ngăn cản từng công kích, trực tiếp vọt tới trước người địch nhân, đao mang chém qua, thân ảnh của địch nhân sụp đổ.
Sương mù cuồn cuộn bốn phía, lần này lại có hai bóng người lao ra...
Trường đao tung bay, đao mang vút lên không trung, thân ảnh Lục Diệp di chuyển trong Thận cảnh, trên Bàn Sơn đao dấy lên ánh lửa chói mắt, liên tiếp có địch nhân ngã xuống.
Sau khi thăng tới thượng phẩm, lực sát thương mà Bàn Sơn Đao có thể phát huy ra chắc chắn lớn hơn rất nhiều, nhưng linh lực tiêu hao cũng trở nên càng mãnh liệt.
Đây là khó có thể tránh khỏi.
Đây cũng là nguyên nhân tu sĩ có tu vi khác nhau mới có thể sử dụng phẩm cấp linh khí khác nhau.
Để cho một tu sĩ Linh Khê cảnh sử dụng thượng phẩm linh khí, cho dù có thể sử dụng cũng không kiên trì được bao lâu, rất nhanh một thân linh lực sẽ hao hết.
Trước mắt tu vi tầng thứ tư của Lục Diệp miễn cưỡng có thể khống chế tiêu hao của linh khí thượng phẩm, nếu như có thể tăng tu vi lên một tầng nữa, đạt tới Ngũ tầng cảnh, lúc đó hắn sẽ dễ dàng khống chế hơn một chút.
Hắn vốn còn đang suy nghĩ có nên đổi ngự khí trong hộp vũ khí thành thượng phẩm linh khí hay không, nhưng sau khi kiểm nghiệm một phen, suy nghĩ một chút vẫn là từ bỏ.
Không phải là không đổi được mà là không cần thiết.
Phương thức giết địch của binh tu chủ yếu là chém giết, ngự khí chi đạo chỉ tô điểm để cho binh tu có thêm một loại thủ đoạn giao thủ với địch, tránh xuất hiện một ít cục diện xấu bị người đứng ở đằng xa công kích nhưng không cách nào phản kích.
Nhưng so với những binh tu khác ngự khí, Lục Diệp ngự khí càng thêm sát thương, bởi vì hắn có thể gia trì linh văn cho ngự khí của mình, tốc độ ngự khí khi thêm linh văn phong hành có thể nhanh hơn, sắc bén có thể làm cho lực sát thương của ngự khí càng mạnh hơn, phần lớn tu sĩ đều khó có thể so sánh.
Hơn nửa canh giờ sau, Lục Diệp bị giết ra khỏi Thận Cảnh, trong đầu truyền đến cảm giác hơi nhói đau, rất nhanh đã biến mất, đây không thể nghi ngờ là chỗ tốt mà thần hồn cường đại mang đến.