Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1096 - Chương 1096: Lăn Ra Ngoài Nhận Lấy Cái Chết! 2

Chương 1096: Lăn ra ngoài nhận lấy cái chết! 2 Chương 1096: Lăn ra ngoài nhận lấy cái chết! 2

Trong khu vực săn bắn, Đàm Thánh dựa vào bàn truy tung tìm hành tung của Lục Diệp, nhưng mà tung tích của Lục Diệp lại xuất quỷ nhập thần, thỉnh thoảng ở phía trước, thỉnh thoảng lại dịch chuyển hai ba trăm dặm.

Lúc đó hắn còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thậm chí có lần hoài nghi Truy Tung Bàn xảy ra vấn đề gì.

Thẳng đến khi sân săn đóng cửa, hắn ổn định lại tâm trí suy nghĩ, lại hỏi thăm một số người, cuối cùng cho ra một phỏng đoán, Lục Nhất Diệp sợ là bố trí truyền tống trận! Cho nên mới có thể dịch chuyển hai ba trăm dặm trong nháy mắt để cho hắn đuổi không kịp.

Thời điểm có được kết luận này hắn quả thực rất kinh ngạc, bởi vì thứ truyền tống trận này không phải trận tu bình thường có thể bố trí ra, cho dù là trận tu Chân Hồ cảnh muốn bố trí truyền tống trận cũng không dễ dàng, càng không quan tâm đến một Vân Hà cảnh như Lục Diệp.

Nhưng ngoại trừ Truyền Tống Trận ra, không có biện pháp giải thích tình huống quỷ dị mà hắn gặp phải lúc trước.

Sau khi chạm trán với Ngụy Khuyết, Hạ Lương, sau khi nói chuyện này với nhau thì càng thêm chắc chắn suy đoán này.

Bởi vì Ngụy Khuyết đã từng truy kích Lục Diệp, đối phương rõ ràng đã tiến vào trong một sơn động nhưng khi hắn tiến vào trong sơn động tìm kiếm lại không thấy bóng dáng Lục Diệp đâu, tại chỗ đó chỉ có dấu vết trận pháp bạo liệt lưu lại, tựa như đang hủy đi dấu vết gì đó.

Sau đó ba người lại tiến vào trong khu vực săn bắn cẩn thận dò xét nơi Lục Diệp từng đi qua, cuối cùng tìm được một truyền tống trận Lục Diệp để lại, từ đó xác định phỏng đoán liên quan tới truyền tống trận.

Hạ Lương nói: “Ta đã hỏi trưởng bối trong môn, chuyện truyền tống trận không cần quá lo lắng, Lục Nhất Diệp cho dù có thể bố trí, dựa vào tu vi của hắn bố trí ra truyền tống trận phạm vi bao trùm cũng sẽ không quá lớn, hơn nữa truyền tống trận nhất định phải gọi từ xa mới có thể phát huy tác dụng, yêu thú trong Thái Mãng sơn mọc thành bụi, hắn sẽ không dám tùy ý ở bên ngoài bố trí truyền tống trận để cho yêu thú đi ngang qua phá hư. Cùng nỗi lo về truyền tống trận, ta càng lo lắng hắn có thể ở trong linh địa gọi tới Thiên Cơ trụ hay không.”

Lời vừa nói ra, Đàm Thánh cùng Ngụy Khuyết đều trầm mặc.

Gọi Thiên Cơ trụ ở trên người người khác có lẽ là không có khả năng, tốn quá nhiều công huân, nhưng đặt ở trên người Lục Nhất Diệp lại quá bình thường.

Thằng nhãi đó giàu lắm! Đoạn thời gian trước hắn vừa mới nhận được vật tư hai ba ngàn vạn công huân ở Vạn Ma lĩnh, trên tay hắn khẳng định có rất nhiều công huân, tùy ý có thể mời đến Thiên Cơ trụ.

Lúc trước ở trong khu săn bắn, hắn chính là sử dụng loại biện pháp này chạy thoát.

“Lần trước hắn có Kim Thân Lệnh bảo vệ cho nên không ai có thể ngăn cản hắn, nếu không có Kim Thân Lệnh, lần trước hắn cũng không có cách nào trốn thoát, cho nên vấn đề không lớn.” Đàm Thánh mở miệng, cũng không biết có phải đang tự an ủi mình hay không, dừng một chút lại nói: “Cho dù hắn sớm gọi tới Thiên Cơ Trụ, thấy tình thế không ổn chạy mất, chúng ta tối thiểu có thể đoạt lấy linh địa của hắn, cũng không tính là không có chút thu hoạch nào, dù sao mặc kệ thế nào, trước tiên phải tìm ra tung tích của hắn! Cho dù hắn thật sự gọi Thiên Cơ Trụ tới, lần này không thể giết hắn thì không còn có lần sau!”

Ba người không nhiều lời nữa, riêng phần mình yên lặng khôi phục.

Đến khi trời sáng lại khởi hành tìm kiếm về phía đông nam.

Một lát sau, trên bầu trời Hồi Thiên Cốc, ba đạo lưu quang xẹt qua, chính là thân ảnh ba người Đàm Thánh, ba đôi mắt nhìn trái nhìn phải nhưng bởi vì có đại trận che lấp bao phủ cho nên trong tầm nhìn của ba người, đây chỉ là một sơn cốc phong cảnh đẹp, cũng không có chỗ nào đặc biệt.

Đương nhiên, chủ yếu là ba người đều không biết trận đạo, nếu không nhất định có thể nhìn ra một chút manh mối.

Ngay lúc ba người sắp lao tới, Hạ Lương bỗng nhiên dừng lại quan sát phía dưới.

Phía dưới sơn cốc vốn trống rỗng, chẳng biết lúc nào lại xuất hiện một con yêu thú, nhìn bộ dáng là một con sói con còn chưa trưởng thành.

Cảm giác được Hạ Lương có điều gì đó khác thường, Đàm Thánh cùng Ngụy Khuyết cũng vội vàng dừng lại.

“Hạ huynh?” Đàm Thánh nghi ngờ nhìn lại.

Hạ Lương không nói, sử sụng thị lực tiếp tục quan sát.

Đúng lúc này, hư không cách con sói con không xa vặn vẹo một hồi, nổi lên một tầng rung động mắt thường có thể thấy được, ngay sau đó một con sói hùng tráng xuất hiện đi đến bên cạnh sói con, há miệng cắn cổ nó, không để ý sói con phản kháng, ngậm nó trở về.

Liên Y tái sinh, thân ảnh con sói biến mất giữa không gian.

“Đại trận che lấp!” Đàm Thánh hô nhỏ, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Hạ Lương và Ngụy Khuyết cũng kích động.

Ngụy Khuyết nói: “Nơi này có bố trí đại trận, chắc chắn là bút tích của Lục Nhất Diệp, hắn đã bố trí linh địa ở nơi này!”

Cái này thật đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, đến khi gặp được hoàn toàn không tốn công sức.

Bọn họ một mực ở xung quanh tìm kiếm bóng dáng Lục Diệp nhưng không thể tìm thấy, không ngờ hôm nay trùng hợp lại để cho bọn họ phá vỡ dấu vết của đại trận.

Lục Diệp cũng không nghĩ tới, trận pháp mà hắn bố trí sẽ bị bại lộ bởi một con sói con ham chơi, chủ yếu là do hắn căn bản không biết ba người Đàm Thánh đang tìm kiếm tung tích của mình.

Lúc trước bị Bàn Truy Tung làm lộ, khi vị trí gần nhau hắn còn có chút cảm ứng, nhưng bây giờ hắn căn bản không phát giác được.

Tác dụng của bản sao Truy Tung Bàn bị cắt xén khá nghiêm trọng so với Truy Tung Bàn chân chính, nhưng cũng bởi vậy nên Lục Diệp sẽ không có cảm giác gì, chỉ có thể nói là có lợi mà cũng có hại.

Xác định nơi này có khả năng chính là chỗ ẩn thân của Lục Diệp, ba người không còn do dự nữa, trường đao của Hạ Lương xuất ra, Ngụy Khuyết bắt đầu khởi động thuật pháp, Đàm Thánh cũng lấy ra linh khí của mình.

Ba vị cường giả Vân Hà tầng thứ chín đồng loạt ra tay, hướng sơn cốc phía dưới đánh tới.

Thuật pháp cuồng bạo bắt đầu khởi động, đao mang cực lớn quét qua.

Tiếng rống giận dữ bi phẫn của Đàm Thánh vang tận trời xanh: “Lục Nhất Diệp, lăn ra đây nhận lấy cái chết!”

Theo tiếng rống của hắn, tiếng ầm ầm vang lên, bên ngoài linh địa, màn sáng vô hình bỗng nhiên hiện ra đem công kích lao đến ngăn lại, tầng tầng gợn sóng nhộn nhạo lên.
Bình Luận (0)
Comment